VN88 VN88

Phú ông dâm dục – truyện mới

Vào một tối giông bão, anh Tây vừa cộng sổ lúa gạo xong, thì cô ba gọi vào phòng và hỏi: Tây này, Tây có thấy ông của mợ đâu không ? anh Tây thật thà: hình như ông đang bên mợ hai đấy ạ, ông có nhắn con là bảo mợ, đêm nay, ông về trễ . Cô Ba thở dài, mắt long lanh: Chung chồng khổ lắm Tây ơi … chưa nói dứt câu, những giọt nước mắt đã tuôntrào .

Động lòng, tây lau nước mắt cho cô Ba và bảo: Thôi, mợ nghỉ đi, đừng khóc, tối ông về . Cô ba nhân dịp Tây đụng vào mình nên ngả hẳn vào ngực Tây thì thầm: Tây ơi, em khổ lắm, đừng gọi em là mợ xưng con khi có hai mình , chỉ xưng hô thế khi có người xung quanh thôi Tây nhá . Vừa nói, tay cô vừa vuốt ve bẹn hán của Tây . Trai sung, gặp bàn tay điệu nghệ, mềm mại đụng vào, thằng nhỏ của Tây nhảy dựng như phải bùa . Tây đỏ cả mặt không biết nói sao, thoái lui thì tiếc và đứng yên thì họa . Do vậy, Tây nắm lấy tay cô và bảo: Chắc cô sốt nên tâm thần bất ổn, để Tây dìu mợ vào dường nhá . “vào giường”, hai tiếng nghe đê mê chi lạ, thế là cô Ba chịu liền . Nhưng, có lẽ trời không ban, nên vừa lúc đó, Hiền, con gái lớn của mợ chạy vào nhà và gọi:
– Mẹ ơi, Thày bảo Mẹ nấu trà đợi Thày đấy .
Nghe tiếng con, cả cô ba và Tây đều sợ xanh mặt, may sao, Hiền ngây thơ bảo:
A, có anh Tây ở đây thì tiện quá, anh Tây ơi, anh tây qua phòng Hiền, dời dùm Hiền cái giường ra góc khác, vì hiện giờ, nó nằm kế cửa sổ, đêm lạnh quá, Hiền ngủ không được . Chụp lấy cơ hội, tây liền đi theo Hiền, mặc cô ba ngơ ngác, tiếc rẻ qua ánh nhìn .

VN88