Hôm thứ sáu cuối tuần, trường học cho nghỉ sớm tôi về chờ mẹ mãi, không thấy mẹ về. khoảng sáu giờ chiều ba tôi về hỏi:
– Vi , mẹ con đâu ?
– Dạ con không biết – Tôi trả lời, ba tôi có vẽ bựïc bội trong lòng , ông ta nhấc phone lên gọi vào hãng mẹ tôi. Đầu dây bên kia
– Hello Silinet may I direct your call ??
– Please let me talk to the extension 267!! thank yoụ…..ba tôi hỏi.
– Hello may I talk to Vicky Nguyen !!!
Đầu máy bên kia trả lời:
– Oh!!! she is talking vacation ,May I take your messages ?
– No thank you. Ba tôi bỏ phone xuống mà trong lòng nghĩ ngợi xa xôi…
Tiếng chìa khóa mở cửa , mẹ tôi bước vào , đưa mắt nhìn thấy ba tôi , mẹ tôi nói võng và đi nhanh vào,.- Hôm nay em đi làm xong thì đi shopping , lâu qúa em không đi shopping!!!
Ba tôi nghe hai chữ “đi làm xong” mà nghĩ ngợi thật lâu nhưng không lên tiếng , mẹ tôi đi nhanh vào phòng tắm….
Buổi cơm chiều hôm đó không khí hơi nặng nề , mẹ ăn nhanh và nói:
– Hôm nay em hơi mệt , anh và con ở lại ăn , em đi nghĩ sớm.
Nói xong mẹ buông đũa và nhìn tôi:
– Vi hôm nay con giúp mẹ dọn dẹp nghe! Tôi dạ vâng mẹ…
Ba tôi nhìn theo mẹ bước đi lên lầu , ổng nhìn tôi rồi cười lạt…
Ba hỏi tôi :
– Vi, mai ba đưa con đi học.
– Dạ vâng, tôi trả lời…..
– Vậy mai con dậy sớm và mặc đồ chờ ba, ba sẽ đưa con đi học. Tôi nhìn ba tôi và dạ
– Tôi vẫn chưa hiểu ý của ba tôi, tôi thường đi bộ ra ngoài và chờ xe bus vàng tới chở mổi buổi sáng, nhưng hôm nay ba tôi đòi đưa tôi đi, chắc là có chuyện gì.
Như đúng hẹn ba tôi dậy từ lúc sáng sớm 7 giờ , mẹ tôi thường đi làm vào lúc 7:30 sáng, tôi leo lên xe ba, ba tôi chở tôi đi một vòng về hướng khác. Tôi hỏi:
– Ba ơi !, ba đưa con đi đâu vậy ? Trường con bên phía kia kìa, tôi chỉ tay!!
Ba tôi không trả lời , ông ta lái một vòng xong trở về lại nhà , ba tôi đậu xe hơi khuất ngoài bóng cây chỉ đủ nhìn thấy chiếc xe Toyota xanh của mẹ.