ở cần thơ vui thì vui thiệt… lên đây gái thì nhóc nhưng không có cơ hội tiếp xúc làm sao wen…. đúng là cuộc sống không cho ai đầy đủ hết….thấy buồn quá mở vaio lên nghe vài bản nhạc rồi điện thoại reo… thì ra là phuong điện
Me:olô có gì không ph
phuong: chút nữa đi chơi không
Me: thôi huy chuẩn bị về sóc trăng rồi…zi lại mệt quá…chừng nào huy rảnh huy điện thoại cho
phuong: vậy thôi
khang: đu đu… có kèo vài luôn mậy
Me: con ph chứ ai.. nó rủ đi chơi… đi chơi zí nó tốn tiền chết mẹ…. đi nhậu còn sướng hơn… tắm đi rồi đi nhậu mày ơi
nếu mà tối nay đi zí phương thì nhét nó nữa là chắc nhưng hàng e nó hết ngon rồi…. như ống cống vậy…. chỉ chơi rồi trả tiền thì được…tiếc thật.. phải chi hồi đó thương tôi đi thì bây giờ đâu có bị người ta khinh đâu… VKL
khangẫn xe ra đi rồi điện thoại cho thằng toàn đi
Me: êêêê còn nhỏ này ai vậy
khang: con ông chủ nhà trọ…
Me:con nhỏ này vô phước quá… nó không giống mẹ mà nó giống cha… bởi vậy nhìn thấy ghê
Khang: nói nhỏ thôi nó nghe nó buồn…nó ở chuồng chạy vòng vòng bậy giờ
Me: sàm ***… lẹ đi thằng khốn
ME: đang ở đâu rồi toànn
toan: mày chạy lại quán cây dừa đi….
quán này đông quá trời luôn có 1 em tiếp thị bia dễ thương lắm… mà nó vô duyên quá… thôi nhậu cho say để đời bớt khổ….. xong khoảng 11h thì tôi chở thằng khang về…..trên đường về thấy nứng cặc làm sao… tính rủ phương đi chơi rồi mà thấy không thương người ta làm vậy tội lắm…. thôi đi massa luôn