Me: Hồi đó anh không có tiền đi chơi ai cũng xem thường anh hết….a sống rất tự ty và gục rè nữa….. lúc đó đâu ai biết ba mẹ anh phải vất vả nuôi anh… và anh đã tự nhủ với lòng.. đó là số phận… nhưng chính anh sẽ thay đổi nó
Anh làm tất cả mọi chuyện… rồi anh nghĩ nếu như mình không đánh đổi thì cuộc sống của mình cứ như vậy thôi… anh suy nghĩ nhiều lắm…rồi a đã quyết định bắt đầu làm việc từ suy nghĩ của mình….
Nhưng ông trời k phụ lòng annh….hìnnh như có ai đó giúp đỡ cho nên a được nhkư ngày hôm nay… cũng chỉ nhờ vào sự may mắn…anh k giám nói là tài năng..bởi nếu anh có tài thì annh sẽ k cô đơn..k buồn chán..
Nga: trời ơi con trai mà khóc kìa…xấu lắm đó
Me: ai kêu em khơi dậy quá khứ chi….thôi bỏ qua chuyện k vui đi…. Vì đối với anh bây giờ..mỗi ngày 1 niềm vui…
Nga: ai mà k có chuyện buồn làm như chỉ có mình anh…
Me: thôi nghe bưa nay đi chơi cho vui đi….thôi mình đi vô khách sạn tâm sự đi..sẵn uống vài chay cho say rồi về ngủ cho ngon
Nga: k đó
Tôi biết con gái ai mà dám uh…nên tôi ũng nín thing rồi chạy vô luôn chứ biết sao bây giờ…. Lúc này trong phòng chỉ có 2 người…vừa uống bia vừa tâm sự..nga kể cho tôi nghe chuện tình của nga… rồi hoàn cảnnh gia đình… nghe cũng tội… nhưng tôi nghĩ tôi không thể yêu nga được vì nga lớn tuổi hơn tôi….nga sành sỏi hơnn tôi…nga k phải là mẫu người mà tôi thíx… nhưng tôi khó xử lắm… k biết phải làm sao để nói cho nga hiểu… nói thẳng thì sợ nga buồn… tôi tự nhũ sẽ k làm chuyện đó với nga nữa…chắc tôi hèn lắm..vì khi nghe người ta nói hết sự thật thì tôi lại lẫn tránh… nhưn dù gì thì tôi cũng đền bù thỏa đáng cho nga rồi cái điện thoại…Được lúc thìb tôi chở nga về…. tôi thấy buồn buồn tôi điện thoại cho thằng phong…(phong là bạn tôi con đại gia nó hơn tôi nhiều lắm) 2 thằg uống hế 15chay rồi tôi đi về… vừa về thì thấy người yêu tôi bòng đứa con… lúc đó cảm giác tôi hận đời lắm…nước mắt tôi lại rơi nữa…. (yến là người yêu hồi bé của tôi.. nhưng vì tôi nghèo nên yên đã chia tay và cuớii chồng giàu )
Nếu ai đó hiểu được con người tôi thì sẽ thương tôi nhiều lắm…. nhưng buồn là k ai hiểu được.. tôi ước gì mọi thứ bắt đầu từ bây giờ thì lúc đó tôi là người hạnh phúc… nhưng đời vốn được và mất… bỏ suy nghĩ qua 1 bên tôi vào nhà ngủ luôn