VN88 VN88

Sốc :Cổng trường đại học sư phạm có trà đá cave

Những bà chủ các quán nước nơi đây sẵn sàng điều động các cô gái bán dâm khi khách uống nước có nhu cầu..mỗi ca đi nhanh như vậy, nhà nghỉ sẽ được 60 – 70 nghìn. Những người chở đi được 40 nghìn. Các cô gái cũng còn được 70 – 80 nghìn.

cong truong dai hoc su pham co tra da cave 1
[play]http://www.xvideos.com/video2104375/viet_nam[/play]

Trà đá cave ở cổng trường đại học sư phạm

Công khai mua – bán dâm
Trời vừa sẩm tối, con phố lên đèn, đó cũng là lúc quanh các quán nước bắt đầu xuất hiện các “thiếu nữ” ăn mặc mát mẻ, son phấn dày cộp.
Nếu như ở nhiều tụ điểm mại dâm khác trên địa bàn Hà Nội, gái mại dâm tụ tập một chỗ và được các “quái xế” đưa đi bán dâm khi có khách mua hay gái bán dâm ở ngay trong nhà nghỉ chờ đợi khách tới.
Nhưng ở đây các cô gái ngồi công khai ngay trong quán trà đá vỉa hè, gần cổng trường đại học Sư phạm 2 Hà Nội (Xuân Hòa, Phúc Yên, Vĩnh Phúc) để chào mời khách.
Chúng tôi tìm được một quán nước cách cổng trường khoảng chừng vài chục mét để ngồi, vừa gọi một lon nước thì bà chủ quán tên là Giáp, đã ngoài 60 tuổi gặng hỏi: “Có đi chơi không, có các em này phục vụ?”. Bà chủ quán vừa đưa nước, vừa hất giọng, hướng mắt về cô bé đang ngồi cạnh.
Tôi bình tĩnh, châm điếu thuốc, rít một hơi thật dài rồi hỏi như kẻ “khát tình”: “Đi! nhưng ở đây có sinh viên không hay chỉ có mấy bà này?”.
Đáp lại lời khách, bà chủ bắt đầu tuôn một tràng quảng cáo, nào là em này xinh, em này khéo léo, em này biết làm… khiến cho người nghe như ngập trong một môi trường chỉ có hai chữ “tình dục”.
Ở đây là cổng một trong những trường sư phạm lớn nhất nhì cả nước mà lại có mại dâm một cách công khai và lộ liễu như thế thực sự khiến người khác phải bất ngờ. Người môi giới, người bán dâm và chúng tôi (trong vai khách mua dâm) đều có cả.
Và khi chúng tôi “ngã giá” hầu như ai ngồi quanh cũng được nghe và chứng kiến trực tiếp dù rằng họ chỉ là khách qua đường vào đây uống nước.
Các bà chủ quán nước trà đá, giải khát ở đây chính là những “tú bà” nắm trong tay cả một đường dây mại dâm gồm các cô gái trẻ từ nhiều nơi khác. Họ cũng có một số “ma cô” chuyên chở, “điều hàng” (các cô gái bán dâm) đến các địa điểm bán dâm cho khách.
Nổi tiếng nhất khu vực này có tên Đông (Hộ khẩu xã Vân Nam – Phúc Yên). Ngồi được chừng mươi phút, thấy Đông phóng xe như điên vào một con ngõ hẹp, tối om. Một lúc sau hắn chở thêm 3 cô gái về quán nước và hất hàm: “Tiền đâu? Đi được bao nhiêu ? Khách của ai?”.
Một cô gái tên “Linh lớn” đáp: “Tối nay em đã đi 3 khách rồi, hai khách của bà (bà chủ quán trà đá – PV) và một khách bên kia (quán trà đá bên cạnh – PV)”. Vừa nói, các cô vừa rút trong túi ra những đồng tiền xanh đỏ đưa cho Đông.
Sau khi nhận tiền, gã bắt đầu phân chia: Của mụ này (chỉ bà bán nước), của cô (Linh lớn), còn bao nhiêu gã nhét vào túi mình. Theo quan sát nhiều ngày của nhóm phóng viên, với các cô gái khác cũng phân chia tiền tương tự như vậy.
Chúng tôi bắt đầu lân la hỏi huyện Đông: “Qua đêm thế nào hả bác?”. Hắn đáp: “Giờ thì chưa đi được. Hẵng còn sớm. Có đi thì sau 12h (tức 24h) thì mới đi. Nếu muốn đi từ giờ thì giá 1 triệu rưỡi. Đi được thì đi”.
Thế là được dịp viện cớ, “Hiện em đang chờ thêm 2 thằng tri kỉ, chúng nó lai rai lâu quá. Tiện đây chờ đến đêm rồi chúng em chọn 3 cô đi qua đêm vì đằng nào chẳng phải vào nhà nghỉ ngủ. Khi mơ màng, quơ tay còn có các em bên cạnh nữa chứ”.
Hắn chốt lại một câu: “Được. Giá lúc đó còn 700 nghìn”. Sau cái “chốt hạ” của gã bảo kê. Các ả bắt đầu quay người, hướng mắt về chúng tôi và bắt đầu những câu chuyện làm quen…
Các cô gái bán dâm ở đây đều mang một cái tên: Linh. Trong đó được chia thành Linh lớn – Linh nhỏ.
Thấy các cô Linh khác đang phân bua về chuyện hôm nay gặp người này, kẻ nọ, “Linh lớn” – một cô gái đến từ Lào Cai, ngồi từ lúc tôi có mặt đến giờ vẫn chưa có khách với một vẻ mặt lo lắng: “Hôm nay em dính phải tà ma gì không biết. Chả có “ma” nào dòm ngó, thế này thì tiền đâu mà sống”.
Hôm sau nữa, chúng tôi ngồi vào quán nước của bà chủ quán tên là Hà. Chẳng cần mất nhiều thời gian “đóng kịch”, vì bước vào quán là có người mời chào.
Ngồi chưa ấm chỗ, bà chủ đã giới thiệu ngay: “Có con bé sinh năm 1994, người Tuyên Quang mới xuống đêm hôm qua. Đi chơi không cô gọi…”.
Giải thích vì sao những cô gái này ban ngày ở đâu, bà Hà đáp: “Buổi sáng chúng nó đang còn ngủ. Chúng nó chỉ làm vào buổi chiều và kéo dài đến 2h sáng thôi. Còn con bé này xinh lắm để cô gọi nhé” – không cần chờ đời sự đồng ý của tôi, bà ta bấm số gọi cho người có cái tên: Linh “nhỏ”.
Theo bà Hà, mỗi ca đi nhanh như vậy, nhà nghỉ sẽ được 60 – 70 nghìn. Những người chở đi được 40 nghìn. Các cô gái cũng còn được 70 – 80 nghìn, những người như bà thì chỉ được 20 – 30 nghìn, còn lại là các khoản khác.

Các chủ nhà nghỉ quá quen thuộc các cô cave

cong truong dai hoc su pham co tra da cave 2

Phim dành cho người trên 18 tuổi:

VN88