Quả đúng là bất kì ai ở hoàn cảnh của em cũng đều không thể dễ dàng mà tiếp nhận việc này. Khi em và chồng sắp cưới vẫn hạnh phúc bên nhau, anh ấy vẫn luôn quan tâm, yêu thương em hết mực như vậy thì em lại càng sốc khi biết anh ấy ngấm ngầm phản bội sau lưng. Để quên đi chuyện này một cách nhanh chóng là điều rất khó. Khi người ta càng tin tưởng, càng yêu thương thì khi lòng tin bị sụp đổ càng đau đớn.
Có lẽ lúc này, cách tốt nhất là em nên chuyển ra ngoài sinh sống. Cả hai nên xa nhau một thời gian, cho cả hơi khoảng không gian riêng để cùng suy ngẫm. em cần thời gian để xem sự hối cải của anh ấy ra sao. Còn anh ấy cũng cần thời gian để xác định lại tình cảm của mình, yêu ai, cần ai và phải sửa sai như thế nào.
Nếu như anh ấy vẫn tiếp tục không tạo được lòng tin cho em, vẫn qua lại với người kia hoặc như bản thân em không thể nào xóa bỏ được ám ảnh này thì có lẽ hai người nên dừng lại. Biết rằng như thế là khổ, là thiệt thòi cho em nhưng đó chỉ là nỗi khổ tạm thời em ạ. Bởi lẽ nếu cứ cố gắng đến bên nhau trong khi lòng họ không toàn tâm, toàn ý với mình hoặc bản thân mình không thể nào quên chuyện từng bị chồng sắp cưới phản bội thì chỉ có em đau khổ mà thôi. Khi ấy, cuộc hôn nhân sẽ thành địa ngục, hai bên dày vò nhau.