Vậy em biết anh làm cho Hảng này bao lâu chưa? Hải ngắt lời nàng.
Chứ Mike không nói cho em nghe à?
Không! Cái ông gì mà cứ lầm lầm lì lì suốt ngày, không cười một miếng nữa chứ nói năng cái nổi gì, đúng là mọt sách:- Mộng cầm đáp.
Thì nó là dân account mà, suốt ngày chỉ biết tính tính toán toán có biết ăn chơi cái con “Cặc” gì đâu:- Hải xin lổi nàng đã … rồi tiếp, chính nó đã bảo lảnh cho anh làm ở Hảng này đó!!!???
Thực ra anh chỉ làm ở đây có 4 năm à, bổng Mộng Cầm cắt ngang:- Vậy hơn 14 năm còn lại Anh ở đâu? làm gì? Băng Đảng, Lang thang, Học & “Nhà” Liên Bang:- Hải đáp.
Nhà Liên Bang? :- Mộng Cầm hỏi. Là đi “TÙ” đó:- Hải trả lời.
Trời !!! Hèn gì nhìn bề ngoài của anh trí thức, nhưng lột bỏ hết áo quần trên người thì thì đúng là dân “Bụi Đời” cái hình con bò cạp chần dần ở sau lưng, cu thì sần sùi lổ chổ… hết biết!
Lãng Tử Đa Tình mà:- Hải đáp
Chắc mấy ông USP này mù hết rồi nên mới bị cái mã bề ngoài của anh lừa rồi?
Không đâu! ở cái sứ sở này cái gì trong đời của mình nó đều records hết trong cái computer rồi, bị “vết” thì coi như tiêu tùng đời trai đó, ai ai cũng biết tất. Cho nên Mike chính là người mà anh “Nợ” nhiều nhất đó. Vả lại khi Anh vào phỏng vấn ở USP này – thì tuyệt, dĩ nhiên là phải nói trời phú cho anh cái bề ngoài & ăn nói thì… em cũng biết rồi, gặp lúc người đang cần dân tiếp thị, khúc sau thì em biết rồi đó.