Minh cố quyết tâm nhét dương vật quá khổ vào miệng nàng. Khó khăn lắm thì mới đưa nó vào được tuốt bên trong. Sau đó nắc đều, nắc cho tới khi đầu cặc chạm vào cổ họng nhớt nhớt của Mộng Cầm mới thôi.
Môi của nàng bị kéo giản ra để bao trùm đường kính quá lớn của con cu đang say máu và rồi chỉ thêm vài cái nắc, Minh phóng tinh đầy miệng nàng, một thứ chất nhờn nong nóng ấm sền sệt.
Minh la toáng lên:- Nuốt Nuốt Nuốt, không nhã ra, không tao đánh cho mày chết và nàng nghe lời nuốt vội và bắt nàng liếm cho sạch rồi mới đứng lên.
Xem như lần này nàng cũng được tạm gọi là thỏa mãn được chút đỉnh sau cuộc truy hoan tàn bạo của Minh. Nhưng Nàng sẽ không biết cho những lần tới như thế nào nữa.
Càng lịch lãm ít nói bao nhiêu khi ở Hảng thì ngược lại Minh lại như loài thú dữ, điên cuồng & dâm dật bấy nhiêu khi ở nhà với nàng, không hiểu do cái nghề tính tính toán toán ghi ghi chép đó làm cho cái đầu của Minh có vấn đề không nữa.
Những nếp nhăn trên khuôn mặt điển trai của Hải lại hằn lên những vết thời gian không thể nào xóa đi, không biết Hải đang nghĩ gì! Nhưng có một điều Mộng Cầm rất rỏ dưới những nếp nhăn hằn theo năm tháng của Hải:- Chàng vẫn yêu Nàng!!!
Những sự thay đổi trên khuôn mặt đó đã nói lên sự ‘Hỷ, Nộ, Ái, Ố’ trong người chàng đã thể hiện qua từng lời ru ngọt ngào mà nàng đang kể lại & tâm sự cùng chàng.