Tôi rùng minh khi làn môi ươn ướt của con tôi đụng vào đầu vú, một cảm giác đê mê lan khắp người, tôi từ từ mở mắt nhìn con tôi ngậm nguyên đầu vú đã săn cứng của tôi mút nhẹ nhàng, tay kia cháu vẫn bóp bầu vú tôi. Tôi nói như một người mất hồn, tiếng nói của tôi thật lạc lõng lúc bấy giờ:
-Mẹ cho con hết đó, tất cả thân xác này mẹ hy sinh hết cho con đó !
Con tôi bú say sưa, nước miếng của nó chảy ướt cả ngự�c tôi, tôi không còn đứng vững được nữa, chân tôi muốn khuỵu xuống, tôi đẩy cháu ra và đi lùi lai cái giường nệm tôi mới thay bọc nệm mới trắng toát cho cháu. Tôi nằm ngửa trên mặt nệm, con tôi theo chồm lên người, nó tham lam bú hết vú bên này rồi đến bên kia, tay cháu bắt đầu xoa dần xuống bụng tôi, vuốt dài theo mông tôi và đặt ngay vào *** tôi, tôi uốn người nhận cảm giác thật đê mê khi tay nó bắt đầu xoa *** tôi. Tôi tự� kềm chế sự� kích thích của mình, tự� bảo lòng : mình đang hy sinh cho con. Lời ông thày thuốc người Tàu vẫn còn bên tai tôi:
-Con bà quá nhiều dương khí nhưng thiếu âm khí !
Âm khí la những gì thuộc về người đàn bà, nằm trong bộ phận sinh dục của người đàn bà, tôi cần phải cho cháu âm khí để quân bình luật âm dương của trời đất, may ra cháu sẽ khỏi bịnh, may ra cháu được lành bịnh.