– Sao đi có một mình vậy em ? Lên xe anh chở về nhà dùm cho.
– Hứ, ai thèm nói chuyện với bọn con trai thúi mấy người.
Cái mặt quạu quọ này chắc mới bị thằng nào cho “leo cây” đây, mà thằng nào ngu vậy cà, con nhỏ cao ráo trắng trẻo, có nét lai lai nữa, đẹp chết mẹ luôn, kệ nó ai bỏ thì mình “vớt đẹp”.
– Ý, anh mới tắm mà, đâu có thúi.
– …
– Nè, có chuyện gì mà giận quá vậy, lên xe anh chở đi chơi.
– …
– Đi ra Nguyễn Huệ ăn kem nha, hay lại Nguyễn Bá Tòng ăn chè đậu đỏ bánh lọt nha.
– Hổng thèm. Đói bụng rồi, thèm ăn phở Pastuer thôi.
Á há, nó ngồi hai bên, lại ôm eo ết mình, lại cạ cạ cặp vú mềm mại nữa, trúng mánh tối nay rồi.
– Anh tên Tòng, còn em tên gì hả ? Học trường nào vây ?
– Hân, học Mary Curie.
– Sao đi bộ có một mình vậy ?
– Nó hứa chiều nay ghé trường chở em đi “nhót” sinh nhật nhà bạn, mà nó cho em “leo cây”, cái đồ cà chớn.
Đưa nó đi “nhót” là không được rồi, chưa đủ 18 tuổi, thôi đi ăn rồi tính tiếp.
Làm một chầu phở Pastuer no bụng, tính đưa em ra Bạch Đằng hóng gió rồi tìm cách “đưa em vào Hạ”, con nhỏ đã gợi ý trước.
– Về nhà em chơi đi, ông bà bô hôm nay không có ở nhà.
Vậy tối nay “ấm cặc” rồi, con “bò lạc” này chịu chơi thiệt, đúng điệu dân Mary Curie mà.
Quẹo vô đường Tú Xương, Tòng dừng xe trước một biệt thự rộng lớn, kín cổng cao tường, Hân xuống xe mở cổng cho nó vào. Dựng chiếc Honda trên nền sỏi trắng, Tòng bật tiếng khen: