Bắn dòng sức lực cuối cùng vào miệng “em” con trai, thằng Tòng ngất xỉu.
Không biết bao lâu thì nó tỉnh giấc, ngoài cửa sổ trời đã chạng vạng, đèn đuốc trong phòng lúc này đã bật sáng trưng, con Hân vẫn ngồi tươi tỉnh trên chiếc ghế bành, thân thể trần truồng trắng trẻo nỏn nà khêu gợi, tay cầm ly sửa nóng uống nhâm nhi, trên bàn nhỏ có ổ bánh mì không nho nhỏ.
Tỉnh rồi hả anh, anh cũng chì thiệt, tụi bạn em đứa nào cũng ê càng hết trơn.
Thấy tay chân được cởi trói, Tòng lòm khòm bò dậy, bỏ chân xuống đất định bước đi thì quị ngã, bò dậy Tòng nhìn con Hân dò xét. Ngọt như mía lùi, con Hân thỏ thẻ:
– Cả đêm em đâu được chơi cái nào, nứng muốn chết nè, bò lại đây đụ em một lần rồi tụi mình giã biệt đi anh.
Vừa nói con Hân một tay se se núm vú, tay kia vuốt ve hàng lông đen rồi banh hai mép lộ vùng thịt đỏ ao mời mọc, lè lưỡi nó liếm mép, vừa khiêu khích vừa thèm thuồng. Vừa nhìn thấy là thằng Tòng sáng mắt, còn bao nhiêu sức lực nó vừa lết vừa bò, cái món nó thèm thuồng từ tối tới giờ đang bày ra trước mặt, “pi” nhiêu thì pi nó nhất định phải ăn tươi nuốt trọn cái món này. Lê lết rồi thằng Tòng cũng bò tới chiếc ghế bành, hai tay vịnh gối con Hân nó chống mình ngồi dậy, ngước mắt nhìn em nụ cười méo xẹo, tay trái nó run run ve vuốt vùng thịt non rồi lấn dần lên phía háng, tay phải dùng ngón cái nhét vô *** con nhỏ thì thụt, ngón trỏ khều khều cái mồng, thấy con Hân nhắm mắt phê phê nó rút vội tay phải ra, … thò chụp nhanh ly sửa nóng, tay trái chộp ổ bánh, lăn mình qua một bên uống lấy ăn để, sợ con nhỏ tỉnh mình giựt lại…