Một lần nọ, V.A. đã “chặn đường” để xin số điện thoại của ông. “Tính tôi thiệt tình nên cũng cho số. Vậy là mấy ngày sau, cô ấy liên tục gọi, hẹn, nói muốn được gặp tôi” – ông X. kể.
Mấy ngày sau đó, ông chấp nhận gặp tại Hợp Phố – một quán cà phê sang trọng bậc nhất khu vực trung tâm quận Ninh Kiều. Lần gặp đầu tiên này, V.A. đã nhờ ông X. cầm giấy tờ đất của cô để tác động phía ngân hàng, giúp cô vay tiền hoặc nếu ông có tiền, thì cho cô mượn khoảng 200 triệu đồng.
“Tôi giải thích cho cô ấy biết các ngân hàng lúc đó đang thắt chặt tín dụng, tài sản ít có giá trị thì rất khó vay. Về phần cá nhân, tôi đâu có tiền để giúp. Nghe tôi nói vậy thì V.A. nói tôi không nhiệt tình muốn giúp cô. Kết thúc lần gặp đó, tôi chỉ hứa sẽ cố gắng, có gì mới tôi sẽ cho hay. Tuy nhiên, V.A. cứ… “siết cò” tôi hoài. Cô ấy cứ gọi điện dù tôi liên tiếp từ chối” – ông X. kể.
Cho tới một lần, V.A. hẹn gặp ông X. bên kia cầu Quang Trung (thuộc phường Hưng Phú, quận Cái Răng) và ông X. đã nhận lời. Ông X. giải thích “sở dĩ tôi hẹn gặp cô ấy tại nhà nghỉ là do bữa đó trời nắng nóng quá”. Và “hai đứa vô đó cũng để nói chuyện giúp nhau thôi (?)”.
Rời phòng nghỉ bữa đó, ông X. cho V.A. 1 triệu đồng.
Mấy ngày sau thì hai người lại hẹn gặp nhau.