Trúc Linh có tất cả.. cô hài lòng với những gì mình đã có.. nhưng trái tim cô vẫn còn trinh.. chưa 1 người đàn ông nào có thể chiếm được nó .. từ trong tận đáy lòng cô, với cô.. đàn ông đến với đàn bà chỉ đơn thuần là muốn làm tình.. no more and no less, vậy sao cô không cho họ cái mà họ khao khát.. và bắt họ làm nô lệ tình dục của cô, thỏa mãn xác thân cô.
Thầm nhủ với mình lòng đã khép…
Như người ta khép cửa phòng riêng..
Trái tim trong ấy giờ đã chết
Chỉ còn xác thân em hiến dâng…
… Mãi chìm đắm miên man trong suy tưởng…Trúc Linh chợt giật mình với tiếng gọi ở ngoài.
– Cưng ơi làm gì lâu vậy.. bộ muốn anh chết vì nứng sao ?
– Em ra ngay – Trúc Linh nhẹ nhàng đáp.
Với tay lấy chiếc khăn cuốn vô người, cô liếc nhanh qua chiếc giường, trong giường là 1 người đàn bà dây dặn phong suơng… với 1 vẻ quyến rủ khó cưỡng lại. Mái tóc ướt với vai sợi tóc mai bết lại ,đôi mắt ướt rượt long lanh.. cô khẽ mỉm cười. Mày là ai ?.. ta là Nữ Hoàng của khoái lạc… ta đem khoái lạc đi khắp nơi.. bật cười với ý nghĩ đó, cô bước ra phòng ngoài của khách sạn bắt đầu cho 1 cuộc truy hoan.
Hùng đã chờ cô trên giường ngủ, khuôn mặt của anh ta háo hức, anh giục cô:
– Nhanh đi cưng, anh chịu hết nổi nữa rồi nè.
Trúc Linh nheo mắt :
– Bụng đói ăn mới ngon mà cưng.
Chả trách sao mà Hùng nóng ruột, anh đã đuợc nghe nói nhiều về Nữ Hoàng của quán Cafe này, nhưng cô nàng quả thiệt là kiêu kì không chấp nhận lơi hẹn gặp của anh. Hùng vốn la con nha giàu và có thế lực, anh vừa mới đi du học ở Pháp về, kiến thức thì chẳng biết học đuợc bao nhiêu, nhưng cách sống phóng đãng ở Paris thi anh học dược không ít. Dù sao chơi gái Việt vẫn sướng hơn, Hùng nghĩ vậy, con gái Việt l*n nhỏ và khít khao hơn nhiều. Lần này về đây Hùng định là chơi cho sướng….con cu …. Sau bao nhiêu ngày chờ đợi cuối cùng thi Trúc Linh cũng nhận lời gặp Hùng.