Trong thời gian Cường trả án tại các trại giam, Hoa (là vợ Cường) lúc đó mới ngoài 30, gái một con trông vẫn “mòn con mắt” lắm.
Từ ngày Cường trả án dài đằng đẳng, biết chị dâu phải chịu cảnh chăn đơn gối chiếc nên Mạnh tỏ vẻ đồng cảm, rồi thỉnh thoảng qua nhà chị dâu chuyện trò. Mạnh thường sang làm giúp Hoa những việc của đàn ông như sửa bóng điện cháy, nồi cơm bị tuột dây, hay cái phích vỡ mỗi khi Hoa nhờ giúp. Những lúc đau yếu, Hoa cũng không ngần ngại nhờ Mạnh đi mua mấy viên thuốc hay gọi người đến tiêm. Sau thời gian dài được người em rể quan tâm chu đáo, thêm vào đó là sự thiếu thốn tình cảm vợ chồng đã lâu, Hoa chợt nhận ra mình có cảm tình với Mạnh từ bao giờ. Hoa mến Mạnh bởi cái chất đàn ông, hết lòng vì gia đình. Càng cảm phục Mạnh bao nhiêu, Hoa lại than thân trách phận, đã lấy nhầm Cường làm chồng, để rồi phải chịu cảnh chăn đơn vò vò mỗi khi đêm về.
Quả thật, “lửa gần rơm lâu ngày cũng bén”, tình cảm giữa chị dâu và em rể cứ ngày một lớn dần lên nhưng không ai dám bày tỏ. Hoa và Mạnh ngày ngày giáp mặt nhau nhưng vẫn giữ khoảng cách, tuy hai người vẫn quan tâm nhau qua từng hành động, việc làm và bối rối qua ánh mắt vô tình họ chạm vào nhau. Rồi một ngày, những người thân trong 2 gia đình đều đi vắng, chỉ còn Hoa và Mạnh trong 2 căn nhà. Mối tình vụng trộm giữa chị dâu và em rể đã bùng nổ. Mạnh lao đến ôm chặt lấy Hoa, còn Hoa cũng ghì lấy thân hình vạm vỡ của