Đêm đó có chuyện gì xảy ra thì trời mới biết được. Và bản thân tôi cũng muốn phó mặc để bà tự giải quyết chuyện của bà.
Sau này bà có làm “chuyện ấy” với ai nữa thì tôi không rõ và cũng không muốn tìm hiểu. Đơn giản, ngay đến người trong họ hàng, bà còn làm “chuyện ấy” được thì người ngoài còn xá gì. Nhiều lúc tôi buồn như bị rơi vào thảm kịch. Song thương mẹ nên tôi nín lặng chẳng dám nói ra.
Mọi chuyện vẫn vậy cho đến hôm nay, khi đi làm về bà mua hai chiếc váy ngủ. Nhìn hai chiếc váy ngủ màu đỏ diêm dúa, mỏng tang khiến tôi không thể không suy nghĩ. Bà lấy lý do trời nóng quá nên mặc váy mỏng cho mát, tất nhiên tôi chỉ im lặng. Tôi cảm thấy máu hứng tình vẫn trào dâng trong con người bà.
Tôi chẳng phải nhọc tâm suy nghĩ nếu bạn trai tôi bỏ ý định tới thăm gia đình tôi. Nói thật, không phải tôi khoe khoang, nhưng người yêu tôi rất đẹp trai. Anh có khuôn mặt điển trai, mũi cao, thân hình khỏe mạnh, vâm vóc. Tôi đã phải cố gắng đấu tranh tư tưởng rất ghê gớm mới không chủ động “cho” anh.
Lúc này tôi rất bối rối, bởi bạn trai tôi sẽ tới ở cùng nhà tôi khoảng vài tháng rồi 2 đứa sẽ về Việt Nam tổ chức hôn lễ. Bình thường anh là người tốt, biết kiềm chế bản thân. Song nếu (xin lỗi) mẹ tôi cứ lao vào anh thì sao? Sẽ thế nào nếu lúc đó bản năng đàn ông mà anh không cưỡng được người đàn bà đang ham muốn mình?