Rồi hai chúng tôi ôm lấy nhau. Từ đầu đến giờ Lan vẫn chưa nói với tôi một câu nào, ngoài việc rên và la. Một lát sau, tôi ngồi dậy mặc quần áo rồi âu yếm mặc quần áo cho Lan. Lan cứ ôm lấy người tôi. Tôi thương nàng lắm và ôm nàng thật chặt ….
Rồi thời gian cũng trôi qua. Lan yêu Thanh chứ không yêu tôi. Nói là yêu vậy thôi chứ ai mà biết được. Con gái ngoài Bắc họ khôn ngoan lắm.
2003. Mới đó mà tôi đã chàng thanh niên 21 tuổi đời, sinh viên năm thứ 3 đại học. Ở Ba Lan.
Học bổng quá ít ỏi, không đủ tiêu. Thành ra ngoài giờ học, tôi xoay đủ mọi nghề kiếm miếng ăn. Từ cộng tác viên báo chí cho mấy tờ Việt ngữ đến đứng bán hàng thuê ngoài chợ trời, việc gì tôi cũng làm. Sau cùng tôi chuyển sang nghề “ gõ đầu trẻ “. Nói thế cho oai chứ thực ra là đi làm gia sư cho con người ta. Việc này xem ra là hợp với tôi nhất. Đối tượng thông thường là các em Việt kiều, các môn cần dạy là Toán, Vật lý, Văn học… Đại khái yêu cầu môn nào thì tôi dạy môn ấy.
Tôi đăng một mẫu quảng cáo nhỏ kèm số phone liên hệ trên tờ Quê hương. Hai ngày sau, vào chừng 8 giờ tối, khi tôi đang è cổ ra húp mì tôm thì chuông điện thoại reng.
– Em là Nguyên đấy hả ?
Tiếng một người đàn bà.
– Dạ thưa, phải ạ. Chị có điều chi xin cứ nói.
– Chị là Hoa. Chị đang tìm gia sư dạy mấy môn cho con bé ở nhà ấy mà.
– Dạ.
– Thế chừng 5 giờ chiều mai em rảnh không ? Nếu rảnh thì đến chổ chị rồi xem sách vở em nó, thời gian học, tiền bạc ra làm sao…
– Dạ, mai em rảnh. Thế em đến vào 5 giờ chiều chị nhé. Chị cho em địa chỉ luôn chị nhé !
– Em biết cái chổ đài truyền hình Świata không nào ?
– Dạ thưa, em biết.
– Thế này nhé. Em cứ đến đấy, rồi phone cho chị theo số máy mà chị đang gọi cho em. Nhà chị gần ngay đó, chị ra đón.
– Dạ, em cám ơn chị lắm ạ. Hẹn gặp chị ngày mai nhé.
– Ừ, chào em.