Bất chợt dì lại cố vấn cho tôi : tuổi các anh đang ăn no chóng lớn. Ăn lắm chất thịt vào thì lòng dục sân si nổi, tinh trùng sinh ra lắm, tơ tưởng đến đàn bà con gái cũng đúng thôi. Ai chẳng biết các anh giàu tưởng tượng. Của đáng tội, ngoài đời lắm người đem bệu của nả đầy, áo xống trong thân rõ ràng mà như không mặc, vú háng chìa ra, đi đứng lại nhún nhẩy, các anh chết là đúng. Dì là giới nữ nhiều khi nhìn còn xốn con mắt, huống là các anh. Song ngứa thì tìm chỗ mà gãi, mắc gì chất chứa âm thầm để đến nỗi mửa ọc ra. Thật là phí, anh không tìm ra ai thì để dì giúp. Dì nói lơ lửng quá, có thể là dì có em cháu gì bằng lứa với tôi, hay dì gián tiếp đề cập về chính dì, tôi chịu không thể đoán được.
Điều gay cấn là tôi đang ngồng ngỗng trước mặt dì. Ác hại là sực nhớ lại hình bóng dì đêm qua nên cặc tôi cứ chực ngổng lên. Tôi thẹn quá phải co người và dứ dứ tay che hạ bộ. Dì cười lên khanh khách : dì thấy nó hết rồi, còn che với đậy gì nữa. Và để tỏ ra hiểu biết, dì chỉ dạy cho tôi : này khí các anh khi khô là đóng đặc lại từng mảng như cơm cháy. Buồi dái các anh lại chưa lột toẹt vỏ chuối ra, nên lưu cữu nó dưới da qui đầu gây ngứa ngáy. Phải năng rửa bằng cách xóc cho tuột lòi ra mới sạch, không chúng hôi òm, còn hơn cứt ráy tai. Tôi nghe mà tưởng dì đang giảng về một lớp sinh lý.