Tôi nhùng nhằng kéo dài bữa ăn, dì cũng chờ. Lại còn lấy rượu vang ra để mẹ con “ lì một lam “ cho buổi tối lên hương một chút. Kề rề tới đâu cũng phải chấm dứt, dì lại nhanh nhẹn trút hết chén dĩa vô bồn và giục tôi làm vệ sinh còn đi nghỉ. Tôi đánh răng rửa mặt, còn dì chui tuột vào buồng tắm dù tôi đang ở đó. Dì mở nước xè xè, xì xụp kỳ kỳ cọ cọ, hít hà sảng khoái, lại ông ổng hát mới ghê. Dì văng vẳng hỏi : sao con có tắm cho mát hôn. Cái bà thiệt dị, chẳng lẽ tôi nói ưng thì bả kêu vô tắm chung, người đâu mờ ớ mới lạ.
Dí tắm ra chỉ quấn quanh bằng cái khăn lông. Nói xin lỗi giá dì cúi xuống thì hở cả ngực, còn có ngồi thì sò hến gì đều bày bán hết trơn.
Tôi đợi dì đi ra rồi cũng nhào vô tắm. Dưới vòi sen, đầu óc gõ bung bung, nước chui vô mắt nghe rát rạt, nước không nóng mà tôi ngộp, chắc vì dì tắm trước hơi nóng chưa tan cũng nên. Khi tôi lóp ngóp bò ra thì dì đã gọi : dì đang ở đây. Thì ra bả đã nằm ườn trên giường, đắp cái chăn mỏng trên người. Tôi rón rén vào nằm ké bên giường còn trống.
Dì ra vẻ khép nép bảo : mẹ con mình bất đắc dĩ phải nằm chung, chớ dì cũng ngại e điều tiếng lắm. Giả như dì đừng sợ ma thì để anh ngủ bên phòng anh mới đúng. Dì lấy ba để có chỗ nương dựa mà ổng bỏ đi miết, thiệt chán chết. Cho nên anh cứ yên tâm ngủ, dì không cục cựa gì phá giấc anh đâu. Tôi cũng ậm ừ với dì.