Tôi xục bú lồn dì tới khuya lơ khuya lắc, nhễu nhão mẹ nó hết trơn thì dì hết sức, chỉ còn cà nghích cà ngác, giãy tê tê chịu trận. Tôi mới chịu ngưng, khề khà hỏi : sao bây giờ dì còn muốn “ bắt cái nước “ hay là mệt quá xẹp ráo rồi. Dì như con cóc chết nói : mày nhay dì còn hơn trẻ nhay vú, giờ mà mày bỏ dì nằm chỏng trơ chắc dì teo quá. Ba mày về ngó chỉ còn cái hột cùi thì dì biết ăn nói làm sao. Tôi làm vẻ kẻ cả : được, dì đã muốn thì con cũng chẳng hẹp hòi gì. Thế bây giờ dì muốn con xài kiểu nào.
Dì có vẻ ngạc nhiên : ủa, con cũng biết kiểu cọ nữa sao. Tôi vênh mặt lên : nhiều thì không có, chớ sơ sơ đủ khiến dì quắc cần câu thì lu bù. Và tôi đưa vài đề nghị với dì : bà ưng kiểu “ sấu trườn bãi “ hay “ khỉ trèo cây “. Dì hắc hắc cười : đúng là con nhà nòi. Vậy mà ba anh cứ ca cẩm “ thằng đó biết cặc gì mà em khen nó “.
Dì bấn loạn ngang. Dì phân bì : tía anh nói ra vẻ sành sõi mà làm thì cứ quanh đi quanh lại cũng bấy nhiêu. Hứng là đè sấn đè xổ, leo lên nắc nắc mấy cái là cơm cháo ọc hết ra rồi nằm há mõm ngáo. Nực tổ mẹ, có khi vừa ngứa ngứa thì chả ngưng ngang làm lồn đoi gì sượng trân hết nói.
Tôi chẳng thèm hơn thua gì với các bà. Tôi rủ rê dì : nào ngồi dậy, tui sẽ tập cho bà kiểu “ con vượn bồng con lên non hái trái “. Tôi ngồi bệt ra giường, lột phăng quần ra và chỉ cho dì ngồi úp thìa lên đùi tôi. Tôi gõ con cu cho cứng và biểu dì nhớm lên cho tôi đút vô lồn. Cái lỗ tầy huầy nên tôi làm nghe cái ót. Tôi hối dì cặp hai cánh tay lên vai tôi và tôi xóc dì cà tưng cà tưng. Tôi vừa nắc vừa nói : đó dì thấy có giống con vượn đang bồng con hôn. Dì nói : ờ ờ, nhưng có thấy nó hái trái chỗ nào. Tôi mò hai tay bóp tìn tìn vô vú dì : thì nó bắt đầu hái nè. Dì cười khành khạch, nhưng chừng như lồn mút được cu thì bắt đầu hích đít nắc.