Dì thấy tôi im ỉm nên hỏi : này, cậu bé, cậu địt được dì rồi là đánh bài lảng đấy hả. Tôi giật mình trở lại thực tế, tôi bảo dì : Lảng sao nổi, tôi đang nghĩ cách để duy trì sự đi lại với dì lâu bền, có họa là ngu mới bỏ rơi dì cho uổng.
Dì chưng hửng quặc lại : bô anh không sợ ba sao ? Tôi cười khẩy đáp lời dì : bà chả sợ, tôi việc gì phải sợ, mà ba cũng có để ý gì đến bà đâu mà lo. Ông ấy có con bé thư ký vừa trẻ, vừa lẳng lơ, có khi ba sờ soạng nó, hoặc nó chài ngải cho ba nếm mùi lồn nó thì ba còn nhớ cóc gì tới bà nữa.
Tôi thông thống nói toạc những lời dâm tục, mục đích đánh gục dì. Bà phản đối có lệ : khiếp, anh nói tục nghe mà ghê. Ba anh làm gì nổi con nhỏ, đến dì mà nhiều bữa ba cuống cuồng vẫn chưa chui kịp vào lồn đã mửa ráo bên ngoài. Có chăng ba anh đòi bú nó họa là còn được. Và dì lại thêm : cũng chẳng ra sao, có khi làm cho nó tức cũng nên.
Tôi chộp câu nói này mà bắt nọn : thế ra dì cũng để ba bú lồn rồi à. Dì nói lảng sang việc khác : không mà được với lão, xục xục vừa khởi khởi là bỏ bê ngay, làm đang không dì còn tức nghẹn hơn nữa.
Tôi trở lại vẻ đứng đắn dọa dì : này từ nay dì là vợ của ba lẫn tôi rồi đấy. Chồng kia không làm dì sướng thì chồng này sẽ làm dì lăn lộn kêu rên. Dì liệu mà đối xử công bằng, đừng để xảy ra cảnh “ kẻ ăn không hết, người lần chẳng ra “ là tôi bẹo đứt mẹ lồn ra đó. Dì thấy vẻ mặt ghen đầy sát khí của tôi thì hơi hoảng nhưng lại vui. Dì biết vú lồn dì cũng có kí lô với tôi đó chớ, nên dì ra bộ lúng túng : nhưng ông ấy bám dì chằng chằng khi ở nhà thì làm sao dì bò ra với anh. Tôi đốt luôn một câu : bà làm như bà hiền lắm, đàn bà mà nứng thì có trời cản, chồng sờ sờ ra đó vẫn lừa để địt tình nhân ngay tại nhà. Phương chi trên danh nghĩa dì với con lại là má con, ai cấm má thương và âu yếm con chứ.