Tôi phá lên cười thú vị. Dì ngạc nhiên nhìn sững tôi. Tôi chờ cho sự im lặng thấm sâu vào cả hai người mới nói ra ý nghĩ : nhớ ba mà mở miệng lại trách, còn nếu nhớ thứ khác thì cũng có thỏa mãn được chút xíu nào cho dì. Cái thứ dì cần nó sẵn cạnh ngay đây, không nắm lấy lại đi nghĩ vớ vẩn.
Dì đỏ mặt và quay ngoắt đi : anh chỉ được lối nói cạnh, nói khóe. Làm như người đàn bà lúc nào cũng chỉ bị ám ảnh với của quỉ đó. Tôi được thể bắt nọn dì : con có xác định thứ khác là cái gì đâu mà dì đã vội gọi là của quỉ. Đúng là đầu óc dì nghĩ bậy rồi ai nói là tưởng liền. Thế mà bảo đầu óc tỉnh táo. Dì bẽn lẽn quay đi.
Đang khi dì vẫn còn nằm cạnh bên tôi, tôi lăn qua gác một bàn tay vào mang tai và tỉ tê nói chuyện với dì : này hình như dạo này con thấy hai núm vú dì to duềnh lên, con có chạm vào là nó tấy như hột nhãn. Tại dì mạnh sinh lý hay tại vú càng ngày càng nở.
Dì không đáp thẳng vào câu hỏi mà quay ngược lại hỏi tôi : mạnh sinh lý thì đã sao mà nở lớn thì đã sao. Dì nghe nói đàn ông thích vú lớn thì cái núm tấy hay xẹp cũng có gì khác, miến sờ thấy êm tay và mềm ấm là tốt. Hay anh cũng bắt đầu chê tôi.
Tôi nói trớ đi : vú to thì hẳn là thích rồi, nhưng giá cái núm hơi bé một tí thì khi đàn ông ngậm vào thấy hay hay. Còn núm vú to kềnh, ngậm nghe lạo xạo như hạt sạn, nó chỉ giảm chút ít sự hay ho chớ không giảm vẻ lôi cuốn.
Dì nghe vậy thì cúi xuống lôi cái vú ra nhìn và góp lời : đúng, dì cũng thấy dạo này cái núm nó dề dề ra, có lẽ tại hai cha con anh nhằn nó thét nên không kịp thun lại nữa. Chợt dì tỏ vẻ quan tâm, bồn chồn, lo lắng hỏi : thê theo anh có cách nào làm cho hai đầu vú teo bớt lại không ?