Bà nói rau rảu : mày mệt má không bắt đụ đâu, nhưng làm ơn con bú lồn má một chặp cho má đỡ khổ. Tôi đành cạp nộp hụi chết cho rồi. Cái váy trùm ngộp quá vì khi tôi cạp lồn, bụi phấn bay tá lả ra, tôi phải tốc nó ngay để thở. Má quơ vội gấu váy giữ hờ hờ nơi bụng, lè nhè kể : má phải giữ cẩn thận kẻo nhăn nhó ổng biết ngay chỗ hai đứa mình làm trò ma ăn cỗ. Tôi đến phục bà.
Tôi cạp sơ sơ cái lồn trả nợ phứt cho rồi, nhưng dì nào chịu, cứ lết chà, xủi nạo, bắt tôi bú nhay, nút liếm thì mới ưng. Cơ khổ làm tôi sặc tổ mẹ, nhưng còn đường nào thoát, đành kéo rị mông bả xuống làm đại cho xong. Cái tiếng nút lồn kêu chót chét làm dì ớn, sợ ba đi chợt ngang nghe thấy, nên dì oang oang nói to : ở nhà con viết giấy hốt hụi cho dì, lại đi thu mấy món tiền góp cất vô tủ kỹ lưỡng. Dì nấu sẵn thức ăn hết cho con rồi.
Miệng thì nói vu vơ mà một tay thì lôi bàn tay tôi nhét vô áo đòi bóp vú. Bả độc thiệt, dưới thì trống huơ, trên cũng trống hoác, có thấy cái xú nào đâu. Thành ra thọt tay vô là đụng hai vú chình ình liền. Tôi ví von : dì dặn con hốt hụi thì hốt chén hụi lớn hay hốt chén hụi nhỏ. Dì xỉ ngón tay lên trán tôi mà chửi nho nhỏ : đồ quỉ, bóp còn đòi vú lớn, vú nhỏ. Tôi lại nhỏng nhảnh chọc dì : còn dì nói con đi gom nợ, vậy con gom món nợ ở dưới hay món nợ trên. Sẵn tôi đang nghiến cái hột le trong răng, dì sướng nên nắc lồn lia lịa mà trả lời : con gom tiền góp ở dưới cũng được hay ở trên cũng xong, nhưng nhứt định là đừng cho thiếu. Mấy mẻ nhín được một bữa là ì xèo đá gà thêm bữa nữa, nợ chồng khó đòi.
Tôi thấy dì xủi lết cái lồn thì cắn thêm một phát và hai tay bóp nghiến vú dì ra. Bà má sướng ngoáy lia cái lồn, nước trào ra lênh láng. Tôi nút lụt xụt làm dì quíu thằn lằn. Tôi bú lần xần khi nghe ba hét giục thì dì hốt hoảng giựt lồn ra, dáng tiếc rẻ và láu táu nói : thôi dì đi nghe, ở nhà con ngoan ngoãn, dìa dì thưởng.