Hai vú bà nhỉnh ra, trông đẹp ra phết, hai cái núm mở mắt thao láo như hai đóa sen nở rộ. Tôi co nắm hai dây vai và xiết sợi đai ngang lưng để hai vú bà bị thít độn lên làm cho bộ ngực bà càng phồng lên quá cỡ. Tôi đun đẩy bà lại cái gương mà bảo : má nhìn này, vú má trông khác hẳn, y như hai đóa hoa.
Bà có vẻ thích thú, nhưng quay mặt đi vì bỗng dưng nhìn thấy dáng mình trong gương trước mặt người khác nên kèn cựa : không, con đừng má nhìn, kỳ lắm. Cho má tránh đi. Nhưng tôi khẩn khoản : má liếc sơ thôi, con hứa sẽ để má quay ra ngay. Bất đắc dĩ, bà phải nhìn trả nợ cho xong.
Thế nhưng bà không ngờ là cái nịt làm tăng vẻ lôi cuốn và nét đẹp của hai vú như vậy. Bà ồ lên một tiếng, xuýt xoa như ăn ớt. Tôi biết bà bị thôi miên vì dáng đồ sộ và vẻ tròn trịa của cặp vú nên tôi quàng tay từ phía sau ôm lấy bà. Mỗi bàn tay tôi úp vào một bên vú, tách khoảng giữa của chiếc nịt để mỗi vú giăng doãi ra một bên, tôi ca : má nhìn này, vú nào vú nấy nằm riêng rẽ, đâu có dính chằng lấy nhau, vú thế mới là vú.
Vừa nói tôi vừa vê mỗi núm vú làm màu hồng trở nên đậm hơn, nhìn càng ưa mắt. Bà đứng im ngắm, tôi bợ mỗi trái vú thảy tưng tưng để bà nhìn thấy độ nặng trong gương, xong tôi lúc lắc cho các núm vú lặc lè nhỏng lên nhỏng xuống mà đía thêm : má thấy chưa, dù vê bóp hay nhún nhảy cách nào thì vú cũng đàn hồi mềm dịu, chứ đâu có ngượng tái như thứ của má đang mặc.