Bà khách gồng người, mặt đỏ kè và rặn một phát, nước đổ tóe loe ra. Tôi nghĩ là có một chỗ nào vừa bị rò rỉ nên cấp tốc đè lấy cái nút thịt mà ịn nhấn kềm giữ. Ai dè lại đúng vào điểm G chết tiệt nào đó khiến bà má kiễng người lên, càng ấn sát cái lồn vào ngón tay tôi. Dĩ nhiên là tôi lắc như lắc chuông, cái nút kêu reng reng, bà má bật ngửa bật nghiêng tựa bị cày xới.
Tôi chuyển từ ịn giữ thành dồn dập nhấn chẳng khác tài xế nhấn lút côn, chiếc xe lồng lên chạy xịt khói. Bà má rên thảm thiết : mày làm má muốn chết, con trai. Má bức bối khắp người, cái chỗ đó tê dại đi. Mày còn muốn giở trò gì nữa đây. Tôi mồm năm miệng mười góp lời vô : má để con làm cho má sướng, con cam đoan không nứng không ăn tiền.
Bà khách đang cồn cào cả ruột gan mà cũng nhỏn nhoẻn mắng : mày đúng là thằng mất nết. Ai lại khoắng cả mẹ. Nói thế nhưng bà lại doãi hết hai chưn ra. Tôi vọc lồn mà mu bàn tay thì tìm cách đẩy cái sịp xuống. Khi cạp sịp đã tách khỏi lồn, dính tòn teng ở bên hai đùi thì tôi banh, bét và xoa khảy lung tung lên cái bánh bèo dính đầy mỡ.
Tôi túm lấy mớ lông xoe và ráy te te như đang rắc thêm tôm chấy lên miếng bánh. Chờ cho bánh thấm chất đậm đà, đầy đủ gia vị thì tôi xìa mồm vào cắn một phát rau ráu. Cái bánh kêu lọp xọp dưới hàm răng, bà má nhón chưn ưỡn người lên chịu cú cắn của tôi, miệng xuýt xoa.