Bà khách đang mút cu sụt sụt cũng ngừng lại. Tôi lôi luôn cái gương soi cầm tay đặt xéo xéo để bà dòm thấy cái sịp. Bà ta thích bỏ mẹ mà còn ỡm ờ : đồ quỉ ở đâu, ai lại ăn mặc thế này, ở trên đã khoét lòi đầu vú, giờ lại còn khoét để lòi cả chim ra, bộ muốn bị hiếp sao mà.
Tôi cười khục khục trêu bà : hổng có đâu, dì con đâu có dại bận ba cái thứ này ra đường, bả chỉ bận ở nhà thôi, khi đi ngủ để ba con ngắm, còn khi nào ổng có nổi hứng muốn leo lên khỏi phải rị mọ lột ra lôi thôi. Bà khách còn ta thán thêm một chút : lồn dì anh đẹp thì mặc coi hay, chớ lồn tôi mặc coi gớm òm.
Đấy, tâm lý các bà đều thế, cứ học sách “ càng hạ mình xuống thì càng tự tôn mình lên “ nên tôi để mặc bà má càm ràm. Tôi chỉ lơ đãng đía vô cho có lệ : bà nào cũng đánh giá mình dở ẹc, chỉ có con mắt đàn ông nhìn vào mới phán đoán ai sai, ai đúng. Hổng dè câu triết lý ba xu của tôi làm bà má hỏi dồn : nói vậy, lồn tôi không đến nỗi à ?
Tôi biết bà này khôn tổ chảng, bả quăng ra lưỡi câu để tôi mắc vô, đời nào tôi để bị sụp bẫy dễ dàng vậy. Tôi khề khà nói : lồn dì con ra sao thì con chưa thấy vì bả có cho dòm đâu mà biết, nhưng còn lồn má thì tuyệt. Má coi nè, bận cái sịp này nó nổi u nổi sần lên, tròn vo đã điếu, rờ cũng sướng, bú cũng đã còn đụ… (toi hít hà cho thêm đậm màu bi thảm) chèn ơi phải hai cối mới hết nứng cặc. Bà má nghe thích muốn bể nhĩ luôn mà còn vớ vẩn làm bộ : thiệt vậy sao, hay là mới một cú đã nằm thè lưỡi ra như chó.