Bà bạn của dì không dè tôi mê điếu đổ nên có vẻ chưng hửng. Một lát, bà mới nói : anh quyện tôi đến vậy sao. Hay là để dì anh về, tôi xin nhận anh làm con nuôi cho tiện việc. Anh cũng thích mà tôi cũng ưng.
Tôi muốn bằng chết mà cứ vin hết cớ này đến cớ khác để khích bác bà : má nói vậy chớ đời nào dì con chịu và còn ba bên nhà nữa thì sao. Bà khách quả quyết : ông ấy thì coi như tôi ăn đứt rồi, chỉ còn dì anh thì có vẻ khó. Tôi sẽ cố, nếu bà ấy giở giăng, giở quẻ thì tôi đề nghị mượn ít lâu, tôi sẽ tương kế tựu kế đẩy ông nhà tôi đi công tác và tôi bảo ở một mình sợ kẻ cướp và sợ thằng làm liều vào đè hiếp, chắc là bà dì anh thuận thôi.
Tôi lơ mơ nghĩ đến chuyện được đi đổi gió và được có dịp chơi nắc lồn bà thì còn gì bằng. Nên tôi cảm thấy nứng ngay được và gạ bà khách : sao má đỡ nhọc chưa, ta vào chầu hai nhé. Bà má trợn trừng nhìn tôi, có vẻ ngơ ngác, tôi phải bảo : nếu má mệt thì để con tự làm thay cũng khiến má sướng như được nắc vậy.
Chưa gì tôi nhỏm lên thò hai tay bóp xoắn lấy hai vú bà, nắm hai núm lôi như người vắt kẹo kéo. Cả bầu vú cố chui ra khỏi lỗ khoét của cái xú làm nổi thây lây như mớ thịt nhiều mà nhét trong cái rọ nhỏ, tôi xà luôn miệng vào nút cắn, chuốt linh tinh. Núm vú nở, nở mãi, tôi chuyền đổi sang bú cắn và bóp thay nhau.