Thấy cảnh dì xiểng niểng tựa khúc đê bị vỡ, tôi hét lên : thôi, được rồi, má nằm ra cho tôi đụ. Dì thở phào như vừa vứt xong bao gạo tạ ra khỏi ngực. Tôi lũn tũn bò nằm đè lên người dì.
Nhìn mắt dì long lanh biết dì nứng lồn tê gân mà tôi còn giỡn : sao má muốn đụ kiểu gì đây. Dì thở hắt ra phàn nàn : kiểu gì chả được, cứ nhét đầy lồn cái đã, còn kiểu gì sẽ xét sau.
Tôi cầm cu xoe xoe nơi lỗ lồn và đâm phập vô cái ót. Dì thở hắt ra khi biết chắc ăn lồn đã được đóng nọc. Dì uốn cao hai giò lên cho tôi nhấn sâu cặc vô và nhún theo khi tôi bắt đầu nắc.
Tôi đâm bên này, lách bên kia, dì cũng lượng người theo đáp lễ. Tôi rún xuống, dì ngưa lên, như hai tay thợ xẻ gỗ kéo cưa lừa xẻ rất nhịp nhàng. Tội cái là dì sướng cực mạng mà chỉ í í trong răng cóc dám hô hoán bày tỏ sự nứng của mình, sợ tôi nổi dóa không nắc nữa. Cứ trông mẳt dì sáng rực như sao, lom lom nhìn là tôi biết rõ mười mươi tâm trạng dì.
Tôi áy náy nên phải vừa giập kịt kịt vừa thét um lên : tui nói má nằm yên cho tôi đụ chớ tôi có cấm má không được kêu sướng đâu mà má làm thinh. Yên là để cái lồn yên một chỗ, còn có miệng sướng thì mặc sức rên, sao má tự bắt tình bắt tội má vậy.
Được lời như cởi tấc lòng, dì kêu như giặc tới : ôi, mấy bữa nhín đụ, bữa nay mày vật má đã quá. lồn má rêm hết trơn, chó ơi. Mày nắc dẻo nắc dai, nắc chày nắc cối, lồn má bưng bưng như gõ nhịp. Mày ăn của quỉ gì mà đụ giỏi thế. Mày làm sướng lồn má thế này thì ai đòi chia làm sao má chịu.