Nhắc đến những quãng ngày đau đớn đến tột cùng của mình trong tù, T. kể lại với giọng vẫn còn run run vì rùng mình sợ hãi. Theo lời kể của T., đã dính tội hiếp dâm thì dù có đáng tuổi ông, tuổi bố của “trưởng buồng” vào trong buồng cũng phải dính những chiêu trò của chúng. Chúng coi tù nhân mắc tội hiếp dâm trẻ em, phụ nữ, người già là loại tù nhân phạm tội hạ tiện…
Đương nhiên đã là “hạ tiện” thì sẽ phải hứng chịu đủ mọi trò khốn khổ nhất. Với đám yêu râu xanh, đám tù cũ còn nghĩ ra trò bắt “chăn kiến, chăn gián, chăn chuột”. Chăn ở đây là phải “nhường cơm, xẻ áo” để các “bạn tình” này béo tốt rồi chúng sẽ bắt yêu râu xanh phải “quan hệ” cho chúng xem. Thậm chí, nếu để “sổng bạn tình”, thì ngoài việc ăn đòn, yêu râu xanh sẽ phải đi tìm bằng được “bạn tình mới”.
Có lần, T. còn bị đám tù cũ kiếm được mấy con râu róm đen xì toàn lông xù rất ngứa. Chúng bắt T. phải dùng “thằng em” chăn dắt đám sâu này trong một vòng tròn. Đương nhiên, sau màn “chăn thả” làm sao để đám sâu róm không được… rụng một sợi lông, “cậu bé” của T. đã sưng vù lên như… cái ống nhiều ngày vì ngứa và T. không thể đi tiểu tiện như bình thường được.
“Đám lâu la trong trại quái lắm. Chúng thường chơi những trò không để lại dấu vết trên người yêu râu xanh như bọn tôi nên cán bộ không làm gì chúng được. Những trò quái đản của chúng với “của quý” của tôi thực sự không thể nhớ hết được. Mỗi ngày lại một trò kinh hoàng. Mấy gã mắc tội như tôi ở các buồng khác cũng cùng chung số phận thôi. Chẳng hiểu sao chúng nghĩ ra được lắm trò như vậy…”, T. vẫn chưa hết sợ hãi khi nhớ về những quãng ngày khốn khổ trong tù.