Em đang sống thử cùng anh nhưng anh thường nói: “Anh sắp lấy vợ, em chuẩn bị tiền mừng đi”.
Chị Thanh Bình thân mến!
Em giờ đang rất bế tắc, em mong chị có thể cho em một lời khuyên!
Em và người yêu em yêu nhau tới nay cũng đã gần 2 năm. Chúng em yêu nhau khá nhanh, sau 5 tháng quen nhau. Tình yêu thời ban đầu cũng mặn nồng như bao nhiêu đôi khác.
Video tôi và anh sống thử với nhau những anh đòi lấy vợ
Yêu nhau được 5 tháng thì anh rủ em về ở cùng vì anh ở một mình. Em khờ dại nghe lời anh, nghe những dự định về một đám cưới trong tương lai.Vậy là em gật đầu đồng ý sống thử với anh. Sau đó anh đưa em về ra mắt bố mẹ. Tính tình em trẻ con nên khá vụng về trong việc về ra mắt.
Sau lần đó mẹ anh có vẻ không thích em và hiện giờ vẫn như vậy vì mẹ anh nói nhà em và anh xa quá (100km). Giờ em vẫn ở cùng anh nhưng anh ít khi tâm sự với em. Đêm ngủ anh hay quay lưng vào tường và để em nằm mình. Có những lần về quê, tới 2 ngày liền anh ấy không nhắn tin gọi điện cho em một câu. Em trách thì anh nói bận. Liệu có phải anh đã hết yêu em đúng không?
Nhiều khi anh thờ ơ lạnh lùng mà em buồn lắm. Sau đó em nói chia tay thì anh đồng ý luôn nhưng vì yêu anh quá nên em lại làm lành xin lỗi trước. Hôm đó, anh có nói với em một câu mà khiến em vô cùng băn khoăn, lo lắng về tương lai của mình. Anh nói: “Sau nay bố mẹ anh không đồng ý em thì anh sẽ không cưới em vì nhà anh mình anh là con trai. Anh không lấy em,em có ghét anh không?”. Thi thoảng những ngày sau đó, anh nói:”Mẹ anh muốn anh lấy vợ gần nhà, em chuẩn bị tiền mừng cho anh đi”. Anh vừa đùa vừa thật nên em không hiểu ý anh là gì? Nhưng mỗi khi em đi với bạn là con trai thì anh ấy lại ghen ầm lên. Thật sự em không hiểu em là gì trong lòng anh ấy nữa? Liệu em có nên nuôi hi vọng về một đám cưới như anh ấy đã từng hứa không ạ?
Tôi và anh sống thử với nhau những anh đòi lấy vợ
Nhiều lúc em muốn ra đi thì lại có quá nhiều thứ ràng buộc giữa 2 chúng em. Vì khi mới lên ở cùng anh ấy, cả hai chúng em đều bị mất laptop và một số tiền gần 20 triệu. Anh ấy cũng tích cóp mua lại cho em một chiếc latop khác, còn của anh ấy thì chưa mua. Giờ em cũng muốn ra ngoài ở nhưng vì chưa mua lại được cho anh ấy cái laptop, em rất ngại. Em cũng rất sợ anh sẽ nghĩ em là loại gái không ra gì. Em đang suy nghĩ là sẽ cố gắng làm lụng để mua lại cho anh nhưng không biết em có chịu được cuộc sống như bây giờ tới khi đó không nữa. Em như người mất phương hướng, một nửa em muốn ra đi,một nửa muốn ở lại.