Buổi chiều mình không cầm được sự mừng rở khi nghe tiếng cậu Ba về. Chị Năm liếc thấy nên chị chọc :
– Chà không biết cậu Ba làm gì em mà hình như em chờ cậu về thì phải!
Mình ngượng quá không biết nói gì. Mà thiệt, không hiểu tại sao, mình thấy vui vui khi nghe tiếng cậu mở cửa bước lên lầu.
Đến bữa ăn tối, khi mình bưng dỉa đồ ăn đầu tiên lên thì cậu Ba đón mình bằng một nụ cười thật dễ thương làm mình thấy lâng lâng. Mình khoanh tay đứng bên cạnh bàn để phục vụ cho cậu thì bổng nhiên cậu nói :
– Hồi sáng cậu đã thấy hết chim của con rồi … thôi thì con cởi luôn quần lót để đứng hầu cậu đi nghe bé gái?
Mình chỉ lưởng lự một chút rồi cũng tuân theo lệnh cũa cậu, mình nhớ đến lời dặn của ba mẹ! Nhưng rồi mình cũng thấy nhột nhạt quá khi vừa cởi quần lót ra thì cậu Ba đưa tay ra nhẹ nhàn cầm lấy cái quần sì-líp của mình, rồi nhìn thẳng vào mắt của mình, cậu Ba cầm lấy nó áp vào mủi mà hít thật sâu … mình tự trách sao không thay quần vì quần này đã bận 2 ngày rồi chắc phải hôi lắm. Nhưng cậu Ba lại cười :
– Bé gái thơm quá, cậu thích lắm!
Rồi cậu ung dung ăn hết bữa cơm chiều. Mình đứng ở truồng, chỉ có chiếc áo bà ba ngắn che được đến eo lưng, mình gấp đồ ăn cho cậu, rót nước cho cậu. Phải nói là lúc đầu rất là bở ngở, cứ thấy gió mát thổi vào mu chim mà lại thấy cậu Ba cứ nhìn chầm chập vào đó càng làm mình lúng túng, nhưng rồi qua một lúc thì kỳ thật mình lại thấy thoãi mái, vậy mới lạ chứ! Mình không khỏi nhớ lại lúc nhỏ cách đây không lâu, mình còn ở truồng chạy rong ngoài mưa với bạn bè cùng xóm … Chim mình như căn lại mà hình như lại ướt ướt nhưng mình không dám thò tay xuống để khám xét. Tráng miệng hôm đó có nhản. Cậu Ba đang ăn xong vài trái chợt cậu quay sang mình mà mĩm cười :
– Cậu có cái ý này, chắc con phải chìu cậu mà thôi…
– Dạ, ba mẹ đã dặn phải chìu cậu.
Cậu Ba đưa một hột nhản ngang tầm mắt rồi mỉm cười :
– Cậu thấy bỏ hột nhản này vào thùng rát thì uổng quá, cậu muốn nhét nó vào chổ
khác … Con lại đây … quây lưng về phía cậu.