VN88 VN88

Truyện 16+ học sinh lớp 7 làm tình trong lớp

Em lật sấp người lại, tôi đưa tay xoa đều khắp lưng của em. Qua làn áo thun,tôi cảm nhận được làn da em láng mướt và mát rượi. Khi tôi xoa đến đâu, tôi thấy em nổi da gà đến đó, lưng em cong lên và rùng mình. Tay tôi trên lưng em mà sao tâm trí tôi nó lại nằm chỗ khác trên người em. Mặc dù tôi đã chọn cái áo thun dài nhất cho em mặc nhưng nó cũng chỉ đủ che hết cặp mông to và tròn của em. Hai con mắt của tôi dính chặt trên cặp đùi thon và dài của em, tôi như muốn trợn ngược lên, mở mắt to hết cỡ mà vẫn chưa thấy đã. Nhìn cặp đùi của em mà tôi cứ phát thèm, thằng bé trong quần tôi cương lên cứng ngắc, cứ muốn đòi chui ra ngoài, làm tôi thấy khó chịu vô cùng. Hai bàn tay của tôi, không biết từ bao giờ, đang xoa xoa lên cặp mông tròn lẳng của em. Tôi khó chịu lắm rồi, thằng bé bây giờ cứng hết cỡ làm tôi có cảm giác nó sắp gãy làm đôi nếu không được chui ra ngoài, hai mắt tôi mờ đi, đầu óc tôi quay cuồng, tôi như không còn kiểm soát được mình nữa, bàn tay tôi tự động thò xuống vén áo em lên mà không có sự cho phép của chính tôi, để lộ ra cặp mông trắng ngần, nhìn muốn bể con mắt. Khi tôi vén áo em lên ngang ngực, em khẽ cựa mình làm cho tôi dễ dàng vén áo em lên tôi đầu. Bây giờ thi một tay tôi xoa lưng em, một tay tôi xoa lên lên cặp mông, thỉnh thoảng tôi lại nắnnắn cặp mông một chút cho đỡ thèm. Phải công nhận là da em đẹp làm sao, láng mượt làm sao ! làm tôi xoa hoài mà không thấy mỏi tay.

Phim Truyện 16+ học sinh lớp 7 làm tình trong lớp

Phim dành cho người trên 18 tuổi:

Bắt đầu truyện: Truyện 16+ học sinh lớp 7 làm tình trong lớp

Tôi quen em trong một dịp tình cờ khi đang trú mưa dưới mái hiên của một kho hàng cũ. Em đi học về thi trời mưa, tìm mãi mới tới được chỗ trú là nơi mà tôi đang trú. Tôi lân la làm quen, thì biết em đang học đại học Sư Phạm năm thứ hai. Em năm nay 20 tuổi, tên Thanh. Càng nói chuyện, tôi và em trở nên thân nhau hơn, y như la đã quen nhau lâu rồi vậy. Trời đã tối rồi, mà mưa ngày càng nặng hạt. Em không muốn đội mưa về vì nhà em ở xa, sợ ngày mai bệnh sẽ không đi học được. Còn tôi cũng không muốn tắm mưa vì sợ ướt cái máy tính xách tay của công ty, chứ nhà tôi cũng không cách xa đây cho lắm. Nghĩ thấy tình cảnh em tội nghiệp, cứ chờ như vầy thi bao giờ mới được về nhà, tôi liền đánh bạo đề nghị:
– Nhà anh cũng không xa đây lắm, hay em về nhà anh trú mưa, đợi một lát trời bớt mưa thì dùng áo mưa của anh mà về?

VN88