– Em sợ làm phiền anh chị lắm, em ngập ngừng trả lời
– Không có sao đâu, anh còn độc thân mà. Với lại trờ mưa như thế này còn lâu mới dứt.
Em ngần ngại một chút rồi gật đầu. Tôi liền đề máy cho xe chạy trước dẫn đường, còn em chạy phía sau. Chỉ một chút là tới nhà, tôi nhanh chóng mở cửa cho xe vào, rồi chạy ra phụ em đẩy xe vô trong và khoá cửa lại cho mưa khỏi tạt vào. Trong khi tôi vô trong thay quần áo thì em run run đứng ở góc nhà, co ro vì lạnh. Tôi trở ra mang cho em một cái khăn lớn cho em choàng qua người cho đỡ lạnh,rồi nói
– Em vào trong phòng của anh thay đồ ra cho khỏi lạnh đi. Anh có để một bộ đồ trên giường cho em mặc tạm trong khi chờ quần áo của em khô.
Em mắc cỡ gật đầu mà không nói gì hết, đi vào phòng tôi rồi khép của lại. Tôi nghe có tiếng sột soạt trong phòng một lúc, rồi bỗng nghe có tiếng người đổ trong phòng. Tôi vội chạy đến gõ cửa và gọi tên em, nhưng không có tiếng trả lời, suy nghĩ một chút tôi quyết định mở cửa đi vào thì thấy em đang nằm dưới đất, hai tay ôm cái cằm, quần áo của em nằm vương vãi dưới đất, em chỉ mặc cái áo thun của tôi trên mình, còn cái quần soọc của tôi thì nằm dưới đất. Chỉ nhìn sơ qua tôi cũng hiểu em té trong lúc đang mặc cái quần soọc, cằm em đập vô thành giường đau quá nên em không trả lời được khi nghe tôi gọi. Tôi nhẹ nhàng đỡ em dậy, ẵm em đặt lên giường. Do sơ ý nên khi đặt em nằm xuống, tôi mất thăng bằng và gục mặt vào ngực em. Em giật thót người, còn tôi cũng thấy mắc cỡ, nhưng thấy ngực em êm ái vô cùng. Tôi đưa tay xoa bóp nhè nhẹ lên cằm cho em bớt đau, thấy em có ve thích và dễ chịu nên tôi xoa lan ra cổ và vai. Em ngọng ngiụ nói:
– Lưng em cũng hơi đau
– Em nằm sấp lại anh xoa cho