VN88 VN88

Truyện 20+ em đang nứng lồn anh địt em nhé

Truyện 20+ em đang nứng lồn anh địt em nhé. Nghe thím rên hư hử tôi cũng sợ vô cùng. Tôi thụt ra thụt vào độ mười phút. Mỏi chân vô cùng. Thấy vậy thím nằm ngữa ra giường, bắt tôi nằm đè lên rồi đút cu vào. Tôi nằm ì lên người thím. Thím cười vỗ vào mông tôi nghe bép bép. Thím bắt tôi phải thụt nữa, tôi không nhớ mình làm tới khi nào, nhưng hình như lúc tôi đứng dậy, con cu tôi đã nhỏ xíu, còn xung quanh con chim thì ướt sũng.

Phim dành cho người trên 18 tuổi:

truyen 20+ em dang nung lon anh dit em nhe hinh anh

Đọc truyện 20+ em đang nứng lồn anh địt em nhé

Tôi hiện đang sống và làm việc tại Sài Gòn. Những lần về quê của tôi cũng giống như Chủ tịch nước đi thăm dân chúng vậy. Gia đình tôi sống ở vùng quê xa xôi hẻ lánh, tận miền Tây sông nước. Tôi đã từng nôi tiếng học giỏi, đó là niềm hãnh diện của gia đình tôi, khiến không ít gia đình phải ganh tị, càng không ít những cô bé nhòm ngó thèm thuồng, nhất là khi tôi đậu Đại học ngành Y. Nhất sỹ , nhì kỹ sư. Tôi thuộc dạng người điển trai, tuy sống ở quê từ nhỏ, nhưng tôi mang dòng máu của dân thành phố.

Xem phim 18+ em đang nứng lồn anh địt em nhé

Phim dành cho người trên 18 tuổi:

Tôi về quê, cả xóm đều biết, họ không còn ganh tỵ với gia đình tôi nữa, mà họ chào đón một cách thân thiện, nhất là những ai có con gái đang tuổi cập kê. Ơ?thành phố, tôi không hề nghĩ rằng mình phải có vợ hay người yêu sớm, vì so với những cô bé thị thành thì tôi còn thua xa, thua cái khoảng ăn chơi, mode,? thua cái khoảng tiền nong. A? là trên thành thị, còn khi có dịp về quê, tôi có ý nghĩ khác. Nhìn ngững cô thôn nữ ngây thơ, hồn nhiên tôi thây xốn xang trong lòng. Những cô gái chỉ biết che mặt mà không biết che chim trông thật hấp dẫn (họ sợ đen da mặt chớ đâu sợ đen chim!!). mặt thì quấn mấy lớp khăn, còn vận cái quần mỏng dánh. Những đường nét của quần lót cộm lên trên mông, mỗi khi họ cúi xuống nhổ cỏ, làm cho cái quần ép sát vào, nguyên con chim hiện ra, mà họ có thèm để ý? Cứ mỗi lần về quê là tôi kiếm cớ đi câu cá. Đây thú vui của tôi ngay từ nhỏ. Tôi đã từng đi câu và có những kỷ niệm xung quanh chuyện này mà tôi sẽ kể sau. Mẹ tôi không chú ý là tôi có câu đuuợc cá hay không, vì gia đình tôi đâu cần những thứ đó. Tôi tìm cớ đi câu là để câu những cô gái đẹp nhổ cỏ quanh vùng. Những cô bé này không biết tôi là ai, như tôi cũng biết về họ.

Một lần đi ngang qua ruộng con bé Hảo, nó trạc tuổi 17. Đó là con bé khá trong vùng. Gia đình đơn chiếc,nên nó thường tranh thủ buổi sáng đi học, buổi chiều ra đồng nhổ cỏ. Nhìn thây con chim nó hằn lên phía sau mông, tôi thấy nghẹn ngào trong quần? mà không nói nên lời.
– Hảo ơi, em có chai dầu không ?
Cô bé giật nảy mình vì tự dưng có ai biết mình, biết cả tên. Khi nhìn lên, nó ngạc nhiên vô cùng vì đó là tôi- một thanh niên bảnh trai. Con bé ấp úng :
– Dạ? con hỏng có. Mà chú bị cái gì vậy?
– Bị nhức đầu, chóng mặt nữa.
Con bé ngừng tay, đi vào gần bờ. Nó không sao đoán ra tôi là ai. Nhìn thấy vẻ mặt tôi, nó hó? hoảng :
– Hay là chú bị say nắng? Chú vào đám trâm bầu đằng kia ngồi nghỉ đi, xỉu bây giờ đó.
Tôi giả vờ nghe theo đi cùng cô bé vào rặng trâm bầu. Gió mát ở giữa cánh đồng vắng chiến thắng được cái nắng trưa hè. Tôi vẫn còn say nắng! Tôi ôm đầu, tựa vào thân trâm bầu, cô bé nao lòng thấp thỏm. Người gì đâu mà dễ thương quá !- chúng tôi cùng nghĩ như vậy.
– Hay là để con giựt gió cho, con có đem theo cây lược nè, cạo gió được á.
Tôi ngồi dựa ngữa người ra, cô bé bây giờ đã ngồi gọn bên trong chân tôi. Chỉ cần chòang tay ra sau thì cô bé không sao thoát được. Nhưng tôi không muốn vậy. Tôi có kinh nghiệm về vấn đề này, dĩ nhiên là lí thuyết, chớ tôi đâu có dịp thử.
– Anh đỡ lắm rồi, cám ơn em nhé. À mà em học lớp mấy ?
– Dạ con đang học lớp 12
– Cái gì mà con ? Anh chỉ hơn em vài tuổi thôi. Anh đang học đại học y khoa năm thứ năm ở Sài gòn
Nghe đến bác sĩ tương lai, cô bé vui mừng ra mặt. Ơ?dưới quê, con gái chỉ mong học hết lớp 12 rồi nghỉ học, vài ba năm là cha mẹ gả chồng. Bởi thế cô bé cũng muốn tìm cho mình một người bạn, may ra?
– Nhà anh ở đâu ?
– Em không hiết anh, chớ anh thì biết em rất rõ. Anh ở ấp 3, mỗi khi anh về quê là đi câu hay ra đồng cho vui.

truyen 20+ em dang nung lon anh dit em nhe hinh anh 2

Anh đã được ba mẹ giới thiệu em là người đàng hoàng, dễ thương, chịu khó, nên hai cụ cũng có ý sau này khi anh ra trường?
Tôi cố tình bỏ lửng và quan sát nét mặt cô bé. Hânhoan đón nhận không hề nghi ngờ. Nét hồng trên má hiện thoáng qua, con bé đang mắc cỡ !
– Em có người yêu chưa?
– Dạ ? chỉ là bạn, không đáng nói đâu anh à.
Tôi biết con bé nói thật, vì ở nông thôn, yêu nhau trong trường học là rất hiếm.
– Em đẹp và dễ thương thế này, bộ mấy thằng con trai cận thị hết rồi sao ấy?
Bé lại mắc cỡ. Càng ngượng, em càng đẹp ra. Cỡ này mà bị tuột quần ra chắc đẹp lắm. Tôi muốn em, nhưng không muốn hiếp. Bây giờ mà tôi có hiếp đi chăng nữa thì em cũng không la làng, nhưng vậy không ngon. Tôi muốn em tự nguyện hiến dâng cho tôi. Chỉ nghĩ đến cảnh em từ từ tuột quần ra, làm cho con cu tôi nhúc nhích.
– Nếu anh muốn em kết bạn với anh, em có chịu không ?
– Dạ? em sợ ba má anh không bằng lòng, em quê mùa.

Hôm sau, tôi ra với em sớm hơn. Nhìn nét mặt của bé, chắc là để cho tôi hôn. Em trang điểm nhẹ, quần áo có vẻ mới hơn, thơm dìu dịu. Em đã chờ tôi dưới gốc trâm bầu. Aó bà ba vải mút-si-lin mỏng tăng, lộ rõ áo ngực. Một triền dốc chạy dài lên đỉnh trông thật hấp dẫn. Em bày cơm trưa và chúng tôi cùng ăn, tự nhiên như hai vợ chồng mới cưới. Em nhanh nhẹn khéo léo, chu đáo châm cho tôi từng miếng ăn. Tôi hạnh phúc quá.

Tôi tặng cho em chiếc nhẫn (chỉ vài phân vàng) và sợi dây chuyền. Với tôi nó không đáng là bao, nhưng với em nó quý vô vàng. Em đã chắc chắn ràng rồi đây mình sẽ là vợ ảnh, nên đón nhận một cách tự hào, một niềm vui dâng trào ra khóe? chim. Em nghĩ rằng nếu một mai anh có cần, em sẽ sẵn sàng hiến dâng mà không để cho anh phải mang tội hiếp dâm.
Tôi nắm bàn tay em rồi đưa lên miệng hôn. Em ngỡ ngàng, nhắm mắt (không phải trố mắt).
– Em đẹp lắm
Tôi kéo em vào lòng, lưng em tựa hẳn vào ngực tôi, cùng dựa vào thân trâm bầu. Gió trưa hè mát rượi. Mọi người đã về nghỉ trưa. Đây chính là nơi thiên đàng của em và tôi. Tôi mân mê bàn tay em, vuốt dần lên vai. Em ngã người, mặt kề mặt.
– Em có hối hận vì phải thương anh không?

truyen 20+ em dang nung lon anh dit em nhe hinh anh 3

Em không trả lời, chờ đợi. Tôi cúi xuống đặt nụ hôn nhẹ nhàng lên môi. Đây là nụ hôn đầu đời của tôi và em. Xưa nay tôi chỉ đọc sách vở, còn giờ đây?Môi em hé mở. Chúng tôi nút lưỡi nhau. Một cảm giác lạ làm cho tôi và em nổi gai. Em choàng tay ra sau, ôm chặt lưng tôi. Tôi cúi xuống bế em đi sâu vào rặng trâm bầu, trả lại không gian yên tĩnh của buổi trưa hè. Gió ngoài đồng vẫn thổi?

Ngày còn học phổ thông, tôi cố hình dung hình ảnh ?Năm Nhớ? trong tác phẩm văn học Hòn Đất bị những tên lính hãm hiếp, tiếng lá khô gãy giòn tan theo từng nhịp. Giờ đây em nằm đó, cũng trên đám lá khô, nó mềm mại như tấm nệm, kín đáo. Ơ?đây chúng tôi nhìn rõ ra ngoài, chứ bên ngoài không ai nhìn vào được.
– Em cho anh chứ ?
Em không trả lời (vẫn không trả lời !). Em nắm lấy tay tôi đưa lên ngực. Tôi hiểu ý. Nhẹ nhàng cởi từng nút áo. Da em trắng quá nhìn không ra ? Khi tôi cởi đến mảnh vải cuối cùng thì nước đã ứ ara tự bao giờ. Những sợi lông dính bé? lại, em đã sẵn sàng cho tôi.

VN88