Phụng trước giờ chưa thấy Oanh bạo đến vậy, vẫn nghĩ nàng là mẫu người “đi thẳng hàng”, trầm tỉnh : “Oanh…em điên hả ?!”
Oanh không buồn trả lời, tiếp tục nghịch với con cu của Phụng vẫn còn nằm dưới lớp vải căng. Phụng bắt đầu thấy mình cương cứng lên, bức rức. Chàng nghiêng người về sau cho thư giãn, chống tay lên phiến đá. Oanh móc tay vào lưng quần chàng, muốn tụt chiếc quần cụt xuống.
Nhưng “người khổng lồ” đang dậy thức dậy của Phụng làm chiếc quần bị vướng và Oanh cũng chưa lôi nó ra được. Nàng nói : “Nhấc mông anh lên đi anh.” Phụng làm theo và Oanh tụt được quần xuống hẳn.
Oanh reo lên hí hững : “Hmmm…Anh Phụng xấu nhé, dấu Oanh cái kho tàng này bấy lâu !”
Con cu Phụng thoi thóp với nguồn máu nóng đang tuôn chảy vào nó và nó khẻ giựt giựt trong không khí mát lạnh. Nó đứng dậy một cách oai phong vô cùng. Oanh cầm lấy cu chàng bằng hai tay và bắt đầu xục. Đoạn nàng cuối đầu xuống và hôn lấy đầu cu. Phụng sướng tê khi Oanh tắm cu với lưỡi nàng. Lưỡi nhám đụng đầu cu trơn bóng.
“Ơơơ…Oanh ơi, ngừng đi !”
Nhưng Oanh có thể biết được từ giọng yếu ớt của chàng đó là điều chẳng muốn. “Anh Phụng, ngừng lại thì uổng phí cái vật cứng này quá hà…”
Nàng đứng dậy cởi bỏ chiếc quần sweatsuit. Rồi cái quần xì hồng có in tí bông cũng được trút bỏ luôn.