Loan ngừng ở cửa phòng, chìa khóa ở trên tay. Những ngón tay nàng run run vì nàng vẫn luôn nghĩ tới cảm giác tê tái đó từ nãy tới giờ. Miệng nàng bỗng khô quánh. Nàng mạnh dạn tra chìa vô ổ, và đẩy cửa ra. Một cái gì đó làm cho nàng hơi lo lắng. Cái đêm kinh hoàng đó thiệt đáng sợ nên mẹ nàng cứ khăng khăng bắt nàng phải khóa cửa đàng hoàng, không để chuyện đó tái diễn nữa.
Cửa khóa xong. Máy lạnh mở lên, hơi lạnh chan hòa vô phòng ngủ và phòng khách. Loan thấy bớt bực bội. Nàng trút khăn quấn ngang mình ra. Khi đi ngang phòng ngủ của mẹ nàng, Loan không khỏi liếc nhìn vô trong. Lòng tò mò vẫn cứ reo rắt trong đầu nàng mấy tuần qua. Diễn cảnh gì thường xảy ra trong phòng ba mẹ nàng. Lần này cũng chẳng có gì lạ hơn ngoài giường chăn nhàu nát, chứng tỏ một sự vật lộn nào đó.
Không nghĩ gì hơn, nàng đi vội vô phòng riêng. Cảm giác bớt lo lo như trước nữa. Cởi luôn bộ bikini, nàng đi nhanh vô phòng tắm. Tắm một lúc cho đã đời. Xong, nàng xấy khô tóc, và đứng ngắm mình ở trong kiếng. Nàng nghiêng nghiêng ngắm thưởng sự tươi trẻ trên khuôn mặt. Bộ ngực săn chắc, đôi núm hồng tươi, nhỏ híu như hột trái trùm ruột…
Dò dọc theo thân thể, nàng thử chạm lên mông, rồi ngấm nghía. Nàng lại thấy nhúm lông đen tuyền mọc loăn xoăn trên vùng mu, vừa vặn như có ai khéo cắt tỉa. Tò mò, nàng khẻ vạch hai bên ra, ngắm cái gò thịt trăng trắng nổi quầng lên sau lớp lông như gò núi sau bức màn sương… Nàng lại thấy ở giữa một đốt thịt nhỏ bằng nửa ngón tay út, nổi quầng lên, đụng vô như tê giựt. Nàng không những đụng một lần mà nhiều lần, và cảm nhận cái tê đại chảy rần trong thân thể mới lớn.