Khi chiếc áo ngực được rớt xuống đất, hai bầu vú trắng hồng, tròn trịa được mở tung ra chờ đợi sự mơn trớn,vuốt ve của Sinh. Nhưng Sinh lại không hấp tấp, đỡ Khanh nằm dài xuống ghế salon. Sinh chậm rãi thè lưỡi liếm từ cổ, kéo rê xuống rãnh ngực, rồi kéo ngược lên, làm Khanh rùng mình xoa nhẹ đầu Sinh. Kéo lên kéo xuống vài lần lưỡi Sinh bắt đầu liếm quanh hai cái núm vú nhỏ hồng của Khanh, đang từ từ săn cứng. Đang liếm từ tốn đột nhiên Sinh ngoạm vào bầu vú dùng môi mút liên tục, làm Khanh rên lên khe khẽ
– Ưưưuhhhhh?
Tay Sinh từ từ đưa xuống xoa bóp nhè nhẹ giữa háng đang ướt nhẹp của Khanh, miệng vẫn không ngừng nút vú, được một chốc Sinh lấy tay lột phăng cả cái quần dài lẫn quần lót của Khanh, Đồng thời tụt vội quần mình xuống, con cặc Sinh vừa thoát ra khỏi quần đã chỉa thẳng ra phía trước, trên đầu cặc đã ươn ướt từ bao giờ. Một tay cầm cặc, một tay banh chân Khanh ra, Sinh từ từ nhấn con cặc của mình vào cửa trinh nguyên đang hé mở. Lúc này có lẽ vì chất thuốc đang loãng dần, đồng thời sự gìn giữ trong trắng của người con gái trong tiềm thức Khanh trổi dậy, đầu óc Khanh như chợt tỉnh, tay Khanh cố gắng đẩy Sinh ra, hơi thở dồn dập, miệng lí nhí nói:
– Đừng? Đừng mà anh?
Không để Khanh nói tiếp. Sinh lại gắn chặt miệng mình lên môi Khanh, chiếc lưỡi lại luồn lách, quấn nút, lần này mạnh bạo, gấp rút hơn. Làm Khanh trở lại trạng thái mất tự chủ ban đầu, đôi tay lúc này thay vì đẩy ra, lại quàng ngang níu chặt lấy Sinh như một nguyên tố duy nhất để Khanh chia sẻ niềm hạnh phúc.