“Cũng vì ba má Du vẫn chưa tìm được những người dạy kèm ở nhà vừa ý. Nên sau giờ học ở trường về nhà là Du rảnh rang không biết phải làm gì. Như người xưa thường nói ? Nhàn cư vi bất thiện ?, đồng thời đang tuổi thanh niên sung sức, và đã được nếm mùi đàn bà nên trong người Du lúc nào cũng cảm thấy bức rứt và rạo rực. Nhất là mỗi khi nhìn thấy những bộ phận gợi cảm hay mùi hương phảng phất của người phụ nữ. Du bắt đầu tìm đọc những sách báo về tình dục như khoả thân, 36 phương pháp đạt sướng khoái, cô giáo Thảo?Và mỗi lần đọc mà nứng quá là Du phải tự thỏa mãn hằng giờ bằng ?chị năm? của mình?
?Một hôm Du nhận được thơ của thày dạy Judo cũ ở Sài Gòn nhờ Du đến võ đường của người em mở ở Đà Nẵng phụ giúp một tay. Vì dù gì Du cũng đã đệ nhất
đẳng Judo khi còn theo học với ông ta.Với sự đồng ý của ba má, Du nhận lời cuối tuần đến phụ giúp.
Võ đường của thày Lâm khá đông có đủ các cấp, khoảng trên dưới 60 võ sinh. Sau khi giới thiệu với toàn thể võ sinh người phụ tá của mình. Vì Du còn trẻ quá sợ các võ sinh cấp cao không phục, nên thày Lâm phân công cho Du trông coi những võ sinh cấp thấp trở xuống. Du dẫn đám võ sinh sang căn phòng kế để huấn luyện. Lúc này Du mới nhận thấy một khuôn mặt quen quen trong đám võ sinh nhưng không biết là gặp ở đâu.
– Hôm nay tôi dạy cho các anh chị vài thế khóa, vật tự vệ.Có ai tình nguyện ra ra đây, để tôi hướng dẫn các anh chị không? Du dõng dạc nói lớn:
– Dạ để em tình nguyện làm người tấn công cho thày.
Một giọng nói rất nhẹ dễ nghe mà từ khi ra Đà Nẵng đến giờ Du mới nghe được trọn câu mà không phải đoán mò. Chính là cô gái có khuôn mặt quen thuộc bước ra. Du cố moi óc để nhớ, nhưng trong khoảnh khắc không thể nhớ ra được.
– Bây giờ chị hãy quàng tay siết lấy cổ tôi.
Cô gái liền xông tới dùng hai tay kẹp cổ Du. Trong võ thuật sự nhanh lẹ chính xác là điều quan trọng để dành lấy chiến thắng. Nhưng Du hơi chậm một tích tắc. Vì khi áp sát để kẹp cổ, bộ ngực cô gái vô tình dúi vào lưng Du, một cảm giác mềm như bông cùng mùi mồ hôi trinh nguyên tỏa ra khắp người, làm Du chựng lại, đến khi thấy cổ họng bị nghẹn lại Du mới giật mình, lách người, lừa thế gỡ tay cô gái. Du thầm nghĩ ? cũng may cô này mới có đai xanh, nếu không khó lòng thoát khỏi thế kẹp. Ngày đầu tiên mà mất uy tín thì chít, phải làm cho họ nể mới được. Nghĩ như vậy Du liền dùng thế vật ngửa cô gái, khoá chặt tay, hai chân nửa quỳ, nửa ngồi lên người cô gái. Du tự đắc nói to:
– Với thế khoá này anh chi yên tâm, địch thủ sẽ không thể nhúc nhích được nữa.
Quả thật lúc này cô gái nằm im không cục cựa. Nhưng không phải vì thế kẹp hiểm ác của Du mà vì con cặc của Du đang đè lên ngực, tuy qua mấy lần vải cô gái vẫn cảm giác được sự mềm mại và hơi ấm của nó tỏa ra. Nên cô ta quên cả giằng co?
?Buổi dạy đầu tiên của Du kết thúc tốt đẹp. Sau khi tắm rửa thay đồ chuẩn bị về thì Du thấy cô gái lúc nãy như đang đứng đợi mình. Chưa kịp lên tiếng hỏi, cô gái đã tiến lại chào:
– Chào thày Du.
– Sao chị biết tên tôi?
– Em tên Trinh học chung lớp với thày, thày không nhớ sao?
– À! hèn gì tôi thấy quen mặt quá. Du tiếp:
– Vậy là bạn học rồi, bây giờ cũng hết giờ học võ rồi đừng kêu bằng thày nữa.
– Dạ.
– Trinh không phải người Đà Nẵng hả?
– Sao Du biết. Trinh nhanh chóng thay đổi cách gọi.
– Giọng Trinh nhẹ hơn dân địa phương, nghe dễ hiểu lắm.
– Oh! Trinh? Ba mẹ Trinh người Huế. Nhưng vì ba Trinh đóng ở căn cứ Tiên Sa, nên cả gia đình dọn về đây lúc Trinh còn nhỏ.
– Hèn gì giọng Trinh nghe hay ghê, dễ hiểu nữa.
– Có lẽ vì lớn lên ở Đà Nẵng nên chất Huế của Trinh loãng bớt.
– Từ lúc ra ngoài Trung đến giờ Du mới được nói chuyện với bạn nhiều như vậy.
– Oh! thì ra trong lớp Du ít nói là vì vậy hả?
– Nhà Trinh ở đâu?
– Ở đường Yên Bái.
– Uả vậy gần nhà Du rồi, Du ở đường Thống nhất.
Hai người nói chuyện huyên thuyên không ngớt, cho đến khi các võ sinh ra về gần hết Du liền hỏi:
– Trinh đến đây bằng gì?
– Trinh đi xe bus.
– Thôi tiện đường Du đưa về cho.
– Có phiền Du lắm không?
– Gì mà phiền, thôi mình về đi.
Kể từ ngày đó, Du và Trinh xoắn xít bên nhau. Cứ giờ ra chơi là Du tìm Trinh để trò chuyện. Cũng nhờ Trinh giải thích, và thời gian làm Du nghe quen dần những chữ dùng địa phương, nên Du bắt đầu hoà đồng vào mọi sinh hoạt trong lớp. Lúc này các bạn học mới thấy được những khả năng của Du về các mặt như hội họa, văn nghệ, thể thao?
Cũng như hàng năm tờ báo tường tất niên sẽ được thực hiện. Trinh là trưởng ban báo chí nên rất là lo lắng, tất bật, đôn đáo khắp nơi. Thấy vậy Du nhận giúp phần vẽ trang trí cho tờ báo. Để kịp ngày hoàn tất cuối tuần Du đến nhà phụ Trinh?