VN88 VN88

Cuốn theo dòng đời

Vừa dứt lời Khanh đẩy Du ngồi xuống ghế, quỳ xuống, ngoạm lấy con cặc của Du, nhẹ nhàng rê chiếc lưỡi lên trên đầu khấc. Làm Du rùng mình rên lên .ahhh?ohhh?
Sau khi đánh nhẹ phía dưới đầu khấc, chiếc lưỡi Khanh từ từ liếm dọc thân cu xuống tới hòn dái, dùng môi day nhẹ, rồi say sưa mút chúng. Tuy thấy hơi thốn, nhưng lại làm cho Du cảm thấy lâng lâng. rồi lưỡi Khanh lại liếm ngược lên tới đầu cặc, Khanh há miệng mút lấy cái đầu cặc cong cong đưa dần vào họng càng lúc càng sâu, tay Khanh nhịp nhàng sục con cặc mỗi lúc một cứng ngắc, và dài ra thêm. Nếu như bây giờ Khanh có dùng cả hai tay nắm lấy chắc cũng còn dư cả cái cái đầu khấc, một chút e ngại vụt thoáng qua trong đầu Khanh, nhưng nhanh chóng biến mất trước sự đam mê của nàng. Tuy đã cố gắng nhưng không thể nào nuốt trọn con cặc của Du, Khanh đành kéo ra mút, liếm đầu cặc.Trong khi đó tay Khanh sục nhanh dần, làm hơi thở Du gấp rút, mắt nhắm nghiền, và miệng mấp máy rên rỉ trong vô thức.
Ahhhh?. Sướơơơơng?quáaa? Nhanh đi cô ơiiii!!!!!.
Khoảng chừng mấy chục giây sau, Du thấy tim mình đập mạnh, các mạch máu trong người căng lên, nhất là phần đầu cặc. Tự nhiên trong sự phản xạ Du hẩy mông tới để con cặc được cọ sát và vào sâu trong miệng Khanh hơn. Như biết rõ Du sắp sửa phóng tinh, Khanh đột nhiên ngừng bú, một tay bóp nhẹ dái Du, tay kia bóp chặt phần cuối cặc. Làm Du đang ở cõi thiên thai, rơi nhào xuống đia ngục. Du mở mắt thì thấy Khanh nhoẻn miệng cười nói:
Bây giờ đến phiên Du phải trả bài cho cô đó biết không?
Không để cho Du kịp ú ớ, Khanh đã khoá miệng Du bằng một nụ hôn, chiếc lưỡi của Khanh lùa qua miệng Du, đánh vòng vòng lên lợi, rồi tìm lưỡi Du liếm, nút. Lưỡi Du lúc này tự động cũng đẩy ra tham lam như muốn quấn chặt lưỡi Khanh. Nuốt vội những giọt nước miếng thơm ngát của Khanh, Du lại thấy mình trở lại cõi thiên thai?Đầu óc Du bồng bềnh không còn nghĩ đến luân lý, vai bậc, thày trò gì nữa? Ôi! nụ hôn đầu đời sao mà đê mê lợi hại thế?
Buông Du ra, Khanh kéo Du đứng dậy, ngồi xuống chỗ của Du, vòng tay kéo cái áo thun, và cái zip của váy, lắc mình, tuột hết xuống đất chỉ còn vỏn vẹn cái quần lót bằng ren màu hồng nhạt nhỏ xíu, vừa vặn che kín vùng “tam giác vàng”. Bây giờ Du mới được dịp trông thấy toàn bộ cặp vú trắng bóc, to như hai trái bưởi, tưng tưng theo mỗi cử động của Khanh. Hai đầu vú hồng hồng, xinh xinh chìa ra như mời mọc, làm Du phải ngây người nhìn.

VN88