VN88 VN88

Làm tình với những người tình

Khi tôi thức dậy gần trưa thì chị Sáu hóm hỉnh báo cho tôi biết là Chị Thảo đả hấp tấp xách túi đồ ra đi từ sáng sớm. Tôi bặt tin chị mấy tháng liền.

Rồi có một lần tôi sực nhớ đến chị nên mò tìm lên tận Lái Thiêu … Chùa của chị nằm lẩn trong cái vườn cây rộng lớn. Phong cảnh thật là yên tỉnh. Chiều đến, tôi vào thăm chị. Chị sửng sờ đứng nhìn tôi. Tôi nắm tay chị mừng rở hỏi thăm làm chị vừa ngượng, vừa vui. Chị làm mặt giận, trách tôi :
– Cậu không nên lên đây. Tôi không muốn nhớ lại những gì đả qua. Tôi đả xóa hết trong đầu tôi rồi. Cậu về đi …

Câu nói lạnh lùng nhưng hình như khóe mắt chị cũng lấp lánh nét vui … Tôi vào thăm Sư cô trụ trì, tự giới thiệu mình là em họ của Chị Thảo. Tôi xin phép Sư cô được đi dạo một vòng với chị. Chị lắc đầu không chịu, nhưng tôi kéo đại tay chị làm chị bất đắc dĩ phải theo tôi. Ði sâu vào vườn, đến một cái chòi canh đơn sơ, tôi kéo chị vào lòng mà hôn chị. Chị định chống cự :
– Không nên … tôi không muốn …cậu bỏ tôi ra …

Chỉ nói được mấy câu yếu ớt, rồi khi tôi hôn vào cổ của chị thì chị nhắm mắt buông thỏng … Tôi đặt chị nằm lên cái phãng tre ộp ẹp rồi tôi cởi hết quần áo chị ra. Tôi tìm lại được cái cãm giác êm ấm được ngữi mùi *** của chị. Khi tôi đút cặc vào *** chị thì chị không cầm được một tiếng thở nhẹ khoan khóai …Có lẻ lúc đầu chị chỉ muốn thụ động cho qua chuyện, nhưng khi tôi bắt đầu đụ chị thì chị không nén được tiếng nấc sung sướng, chị ngượng ngùng choàng tay ra ôm tôi. Chị mắc cở thì thầm vào tai tôi :
– Tôi … tôi nhớ … cậu lắm …

VN88