Tôi thấy thằng Hậu có vẻ không hài lòng lắm, tôi càng hả dạ. Phòng làm việc của tôi sát ngay phòng nhân viên, nơi có bureau của con Hồ và 2 nhân viên cộng sự của tôi, chỉ cách một bức tường chắn bằng gổ cao chừng 2 mét, bên trên lớp kính mờ. Bước vào văn phòng của tôi, con Hồ xoay lưng đóng cửa lại rồi mĩm cười :
– Anh cớ gì mà chọc anh Hậu vậy ? bộ ghen hả ?
Tôi chống cùi chỏ lên bàn mà cười hì hì :
– Ðâu có, ghen làm gì với kép của em, chỉ có điều anh bực vì thấy chồng chưa cưới của em dám ngang nhiên đòi đón em ngoài giờ … nên kiếm cớ bắt hắn ngồi chờ một chút vậy thôi !
Con Hồ che miệng cười khút khít :
– Anh rỏ ràng là … không giống ai ! Ghen mà không dám nhận, lại kiếm cớ tào lao … Thôi đủ rồi nhe, vậy xin phép « xếp » cho em về.
Tôi chợt nẩy ý điên rồ :
– Với điều kiện … em cho anh ngắm nhìn cặp đùi của em. Anh thèm lắm …
Con Hồ bở ngở vì đây là lần đầu tiên chúng tôi đề cập đến chuyện này trong văn phòng :
– Ở đây hả ? anh có điên không ? bên ngoài lại có …
– Thôi mà, anh năn nỉ em …
Con Hổ đỏ mặt, nhưng có lẻ tình huống lạ lùng làm nó cũng thấy kích thích, nó cố lý lẻ :
– Lở có ai …
– Em cũng biết, ngoại trừ Giám Ðốc, không ai dám tự tiện vào văn phòng của anh, nếu không được gọi.