Tôi reo vui :
– Ồ như vậy hay quá … như vậy em lấy cô làm vợ nghe !
Cô Hiền đập mạnh vào người tôi, cô cười :
– Nói bậy, nói bạ quá nhe. Cô đánh cho bây giờ.
Tôi cười rút mặt vào nách cô làm cô nhột quá, lăn ra mà cười. Thấy cô chịu nhột không được tôi càng làm tới … cả hai vật lộn, đến lăn té xuống giường. Cô véo tai tôi :
– Thấy chưa, đả già rồi, mà cứ cà giởn như con nít !
Tôi nhào đến chụp cô làm cô vừa cười vừa nhảy tránh. Hai đứa chúng tôi trần truồng chạy quanh phòng rồi chạy xuống cả lầu dưới. Cô vừa chạy vừa cười nắc nẻ … Tánh cô thật ra thích vui nhộn nhưng vì cuộc sống gia đình quá nghiêm nghị với lại nghề nghiệp không cho phép cô đùa giởn nên cô cứ như phải đóng tuồng gượng ép suốt năm suốt tháng. Bây giờ như được giãi tỏa nên cô vui hẳn lên. Tôi ôm cô đặt lên giường … Tôi chơi cô suốt cả đêm.
Sáng hôm sau, tôi điên thoại vào công ty xin nghỉ 3 ngày. Cô Hiền cũng nhắn tin về nhà cho biết là cô phải đi công tác vài ngày …
Cả mấy ngày đó chúng tôi không ra khỏi nhà, trong đời tôi ít khi tôi gặp một người đàn bà nào hợp với tôi về phần tình dục như cô Hiền. Tuy không có nhiều kinh nghiệm về chuyện đó nhưng cô rất nhạy cãm và đến với tình dục thật tự nhiên, phóng khoáng, hoàn toàn không câu nệ. Tôi ngạc nhiên khám phá là cô Hiền thuộc dạng đàn bà « phông tên » (fountain women), cực kỳ hiếm : khi bị kích thích quá mức thì cô ra khí thật nhiều, đầy cả chén trà, có khi ướt cả nệm giường, vì vậy mà người ta gọi đó là đàn bà phông tên ! Tôi hảnh diện quá chừng. Tôi nói cho cô biết làm cô mắc cở quá, thiếu điều muốn độn thổ, nhưng cô có ý không tin, cho là tôi chọc cô ! Ngay sau đó khi đụ cô, cô ra khí ướt hết cái khăn lông tôi để sẳn dưới đít cô. Khi tôi đưa cho cô xem cái khăn ướt sủng, cô ngượng ngùng ôm tôi mà cười :
– Chắc tại để dành lâu quá nên bây giờ nó tuôn ra như nước vở bờ …