Tôi gải đầu cười hì hì. Vợ tôi nói tiếp :
– Còn chuyện ép uổng thì anh tuy đào hoa số một nhưng anh không nhậy cãm chút nào với tâm lý đàn bà con gái. Con Phượng nó đả có tình ý với anh từ lâu, từ hồi nó mới lớn, bộ anh không biết sao ?
Một lần nửa tôi lại há hốc miệng !
– Em đả bàn với nó, nó đả bằng lòng, bây giờ chỉ chờ quyết định của anh.
Vợ tôi kêu con Phượng ra. Nó bẽn lẽn đứng bên chị nó, cúi đầu không dám nhìn tôi. Nó nhỏ hơn vợ tôi 8 tuỗi, nghĩa là nó mới có 22 tuỗi, nhỏ hơn tôi 14 tuỗi ! Ðược dịp nhìn ngắm con Phượng thật gần, tôi không khỏi thầm khen là nó đẹp thật sự, đẹp trên mức bình thường, giống như một người mẩu. Ðược thêm một người vợ như vậy, làm sao tôi không mừng chứ ? Tôi mau mắn đưa hai tay ra nắm tay của vợ tôi và con Phượng.
Luật pháp không cho phép một người đàn ông lấy hai vợ, nhưng tôi cũng tổ chức một buỗi lể trịnh trọng ở nhà, để con Phượng ra mắt Ba Mẹ tôi. Tôi rất trọng truyền thống, cái gì cũng phải theo đúng nghi thức. Ba Mẹ tôi mừng có thêm một con dâu đầy đủ công dung ngôn hạnh.
Lể cưới xong tôi lập tức dẩn con Phượng đi hưỡng tuần trăng mật ở Ðà Lạt. Ðêm đầu tiên, con Phượng nhỏ nhẹ nói với tôi :
– Anh Hai, em còn khờ lắm, anh đừng trách em nhe !