-Chú buồn cười thật sao lại có thế so sánh như thế được cơ chứ , đối với anh như thế nào cũng là ngon cả , ngay cả cái Yến con bác Hồng nữa
-Thế anh đã ăn được nó chưa mà bảo là ngon , em nhìn con bé đấy trông cũng được đó , khúc nào ra khúc đấy , chắc hàng còn din
-Thì chính anh bóc tem chứ còn ai vào đây nữa , chú buồn cười thật , có thế mà cũng không nghĩ ra được à, thôi tí nữa ăn nhiều vào chuẩn bị chiến các em , tí nữa anh phải cho Nhung chảy hết nước mới thôi , mà anh nói cho chú biết nhé .Nhung là hơi bị nhiều nước đấy nghe chưa , nước thì cứ nói là chảy như suối
-Được , em là em thích rồi đấy , thế có được như vợ của em không anh
-Nhiều hơn của vợ chú là cái chắc , anh đảm bảo là như vậy mà , nào vào nhà
Chúng tôi vào trong nàh rồi ngồi xuống nói chuyện , nào là chuyện trên trời dưới biển đuợc lôi ra mà kể , nói chuyện mãi thì cũng đã đến trưa , hai người đẹp vào bếp làm đồ ăn còn tôi và Duy ở ngoài xem đau xe , chúng tôi đều là những con người mê tốc độ lên khoái xem đua xe lắm .Mùi thức ăn từ trong bến toả ra thơm lừng , Duy khẽ ghé vào tai tôi nói nhỏ
-Mùi các em ấy mà được như thế này chắc mình ăn tươi nuốt sống luôn cần gì phải mần mẫy làm gì nữa anh nhỉ
-Chú này buồn cười thật , ai lại ví các em ấy với thức ăn bao giờ chỉ có ví bình thường là được thôi , mà xem đi , bao giờ chúng ta có thế đổi mấy con xe như thế kia về đây chạy nhỉ