Một chút tò mò khiến hắn đi theo nàng, thực sự hắn không khỏi ngạc nhiên, rõ ràng là tiếng khóc của một đứa trẻ nhỏ, Hoa đã hơn bốn mươi, chẳng lẽ bà ta lại có một đứa con còn nhỏ như thế hay sao.
Đứa nhỏ nín bặt khóc trong vóng tay ôm chặt của Hoa, Tuấn đứng dựa lưng vào cửa nhìn bà ta đang ru đứa bé ngủ lại.
– Đây là…
– Là con trai của Hoa, tội nghiệp, cả đêm hôm qua nó sốt cao lắm, ban sáng mới đỡ bệnh chút xíu vậy mà bây giờ lại nóng thế này rồi.
Hoa đặt đứa bé đã thiu thiu xuống giường, vò chiếc khăn mặt vào cái chậu đắt cạnh giường, đắp cái khăn lên trán đứa nhỏ để hạ sốt.Tuấn lại gần ngắm đứa nhỏ. Nó có khuôn mặt bầu bĩnh trắng trẻo rất dễ thương, Tuấn thấy có lẽ nó rất giống Hoa, nhất là ở cặp môi đỏ hồng hào, chắc vì sốt, hai bên má của nó cũng hồng lên vì nóng. Tuấn trở mặt cái khăn trên trán, quay về phía Hoa đang ngồi thờ thẫn cạnh con
– Tuấn không ngờ Hoa lại có con còn nhỏ như vậy, Tuấn cứ nghĩ là Hoa…Hoa chống lại Tuấn lúc nãy….- Hắn ngần ngừ chẳng biết nói cách nào để diễn đạt ý của mình.- Cho Tuấn xin lỗi hiểu lầm Hoa.
– Không đâu, Hoa mới có lỗi. Tuấn ơi, Tuấn ôm Hoa có được không.
Tuấn thấy bà ta nhìn hắn với một ánh mắt đầy van lơn, của một người đàn bà cô đơn. Hắn giang tay ôm nàng vào lòng, cảm thấy bờ vai đầy run lên từng hồi.
– Tuấn còn muốn làm tình với Hoa không ?
Không trả lời, hắn chỉ gật đầu, nhìn nàng trìu mến.
– Lúc nãy Tuấn chê Hoa xấu xí lắm phải không, để..để Hoa vào trong sửa sang lại cho Tuấn.
Tuấn mủi lòng thực sự trước vẻ lúng túng đến tội nghiệp của Hoa, hắn đưa tay vuốt ve hai má của nàng thầm thì, rằng như thế không cần thiết, rằng hắn chỉ cần mình rung động là được.
– Mình ra ngoài thôi Hoa.
– Làm ở đây có được không, Hoa còn phải coi đứa nhỏ, không có hơi Hoa nó lại tỉnh giấc.
Hoa ngượng ngùng chỉ vào đứa nhỏ, hàm ý muốn hắn và nàng sẽ làm tình ngay trên cái giường này. Hoa nhanh nhảu bế đứa nhỏ lùi vào nằm sát góc trong của giường, để lại một chỗ trống lớn phía ngoài.
Hai mắt của hoa nhắm lại khi Tuấn đẩy mình nằm xuống giường, bên cạnh đứa con đang sốt và ngủ say. Lần này Tuấn có thể dễ dàng cởi quần nàng ra, không chút chống cự, ngược lại nàng còn nhón đít lên để hắn lột truồng nàng dễ dàng hơn. Tuấn khoá chặt cặp môi đang run rẩy của Hoa, chặn lại những tiếng rên của nàng
– Tuấn ơi, làm cho Hoa được cảm thấy mình là đàn bà đi. Đời Hoa khổ lắm Tuấn có biết không
Phần 7: