còn hồng hào khoẻ khoắn, bắt mắt hơn nhiều, ấn tượng nhất là cái đầu tù tù căng tròn, đỏ lựng, bóng nhẫy, hùng dũng chĩa thẳng về đằng trước, từ cái lỗ nhỏ xíu ở chính giữa cái đầu tù tù, một chút nước trong veo ứa ra nhìn thật hấp dẫn. Chưa bao giờ Hà Anh được nhìn tận mắt cái bộ phận đó của một người ngoài chồng mình cả, cho nên cô cứ như bị thôi miên, không sao rời mắt ra được khỏi cái vật vừa đẹp đẽ vừa hùng dũng tràn trề sức mạnh đó của cậu bé. Hà Anh càng đỏ mặt thêm lên, quái quỷ thật, trong người cô tự nhiên có cảm giác khao khát được…bao bọc lấy cái vật khoẻ mạnh đó, được cảm nhận nó chui ngập lút vào trong người…Hà Anh cảm thấy thèm được nắm tay vào dương vật cậu bé quá, nhưng cô không dám vì dù sao thì cô vẫn còn cảm thấy xấu hổ và e ngại cậu bé. Tràn đầy cảm giác hối lỗi với chồng, Hà Anh nhắm mắt, từ từ ngả người nằm ngửa xuống giường, hoàn toàn buông thả cho cậu bé.
Hà Anh cứ nhắm mắt như vậy một lúc lâu không thấy cậu bé động tĩnh gì, sự xấu hổ khiến cô không sao mở miệng ra nói bảo cậu bé phải làm gì được, còn cậu bé thì chắc cũng ngượng trước mặt Hà Anh, một người đàn bà xinh đẹp, cao lớn hơn cậu ta, lại hơn cậu ta cả chục tuổi. Hai người cứ lúng túng im lặng khó xử như vậy hồi lâu, vẫn nhắm mắt Hà Anh đành cắn răng đưa tay lên gỡ hai quai váy mình tụt xuống, và khe khẽ gật đầu ra hiệu với cậu bé, chỉ bấy nhiêu động tác thôi đối với cô cũng đủ khó nhọc lắm rồi. Lúc này cậu bé mới đánh bạo leo lên giường nằm xuống cạnh Hà Anh. Có lẽ thân hình thơm tho, mịn màng của Hà Anh đã kích thích cậu ta đến cực độ rồi, nên nhút nhát mấy thì nhút nhát, cậu bé cũng không sao nhịn được nữa. Bằng một giọng lí nhí như gió thoảng gần như nghe không rõ, cậu bé nói với hơi thở phả vào bên tai Hà Anh: – Chị…chị…để em cởi…ra cho chị…nhé.Đỏ mặt lên, vẫn nhắm mắt, Hà Anh gật khẽ đầu. Thế là đôi tay run rẩy của cậu bé bắt đầu lần lần kéo váy của cô xuống. Hà Anh nhấc mông lên một chút cho cậu bé dễ dàng kéo váy xuống chân cô và bỏ hẳn ra. Im lặng một lúc, cậu bé có lẽ muốn cởi nốt cái quần lót trắng ôm khít của Hà Anh ra lắm, nhưng ngượng không dám đề nghị. Cực chẳng đã, Hà Anh đành lại hơi nhấc mông lên một chút. Hiểu ý, cậu bé rón rén kéo quần lót cô xuống quá mông, rồi tuột qua chân Hà Anh ra. Sau đó Hà Anh thấy im lặng một lúc lâu, không hiểu cậu bé đang làm gì mà không động vào người mình nữa, cô mở mắt ra nhìn xuống. Hoá ra cậu bé đang cúi xuống, nhìn chằm chằm như bị thôi miên vào chỗ háng cô, nơi có đám lông mềm, màu đen nhánh, mọc thành hình tam giác ở phần mu và hơi vòng xuống bao quanh lấy phần hai môi thịt cong cong khép khít vào nhau và hơi nổi hẳn lên.