Anh chống tay nhỏm người ngồi dậy. Cô quay đầu nhìn cậu bé mỉm cười hỏi: – Sao…mệt không em…còn đủ sức về không để chị đưa về.Cậu bé chống tay nhỏm dậy nhìn Hà Anh gật đầu vẻ ngượng nghịu: – Có…em cũng thấy hơi mệt…còn mệt hơn là đá bóng nữa, đá xong một trận em cũng không thấy người mệt như thế này.Ngồi sang cạnh giường, với tay rút mấy cái khăn giấu nhỏ để lau chỗ dưới bụng, Hà Anh tủm tỉm nhìn cậu bé cười:- Em mệt là phải thôi… ba cái còn gì…thế là khoẻ lắm rồi đấy.Cậu bé cũng bật cười vẻ sung sướng. Sau đó Hà Anh và cậu bé đi tắm rửa rồi cậu bé ra về còn Hà Anh cũng đi đón con. Hôm thứ hai đến chỗ làm, buổi trưa Loan kéo Hà Anh đi ăn, trong bữa ăn, cô ta nháy mắt hỏi Hà Anh với giọng tinh nghịch:
– Thế nào, thằng Thắng nó làm ăn ra sao?Hà Anh đỏ mặt cười không dấu nổi vẻ sung sướng, cô lén nhìn chung quanh rồi lườm bạn thì thào:- Đồ quỷ, hỏi gì mà to thế, nhỡ ai nghe thấy thì sao.Loan cười:
– Nghe thấy thì cũng đâu có hiểu gì mà cậu sợ.Rồi Loan hạ giọng, hất hàm hỏi Hà Anh vẻ tò mò: – Thế nào, thằng bé làm ăn ra sao…khá ra phết đấy chứ, tớ nói đâu có sai, cậu thích không?Hà Anh đỏ mặt gật đầu khẽ:- ừ…thích thì thích thật…nhưng thật tình đến giờ tớ vẫn thấy việc này…cứ thế nào ấy…đêm qua tớ cứ suy nghĩ mãi, nghĩ lại mà thấy áy náy với anh Phong chồng tớ quá…Loan cười vẻ vô tư, huých vào sườn Hà Anh nói:- Ôi dào, nghĩ làm gì cho mệt, chỉ là trò vui vẻ thôi mà, vô tư đi, đấy cậu thấy không, vừa vui mà có ảnh hưởng gì đâu, cậu vẫn là cậu, anh Phong vẫn là chồng cậu, chẳng ảnh hưởng gì đến ai cả.Quả thật là suốt cả đêm qua nằm ôm con trên giường, Hà Anh đã suy nghĩ mãi về những gì vừa xảy ra rồi. Cô biết cô đã không thắng nổi chính bản thân mình, cô biết là cô làm như vậy là có lỗi với chồng cô lắm. Không cô cũng không thể không thừa nhận cái cảm giác thoả thuê sung sướng khi bản năng đàn bà của cô được thoả mãn. Cô đành phải tự bào chữa cho mình là mình làm như vậy chỉ đơn thuần là bản năng thôi, chẳng qua là một cách giải toả sự căng thẳng, cô vẫn thương yêu chồng con, vẫn hết lòng với gia đình, với lại thà rằng cô như vậy còn hơn là cô cặp bồ ngoại tình thực sự với ai đó. Hơn nữa chắc gì ở bên kia chồng cô giữ được trọn vẹn với cô, đàn ông mà. Sau lần đó khoảng hơn một tuần, mặc dù vẫn chưa hết cảm giác dằn vặt có lỗi với chồng, nhưng Hà Anh lại bồn chồn cảm giác ham muốn. Không biết phải làm thế nào cả, cứ định hỏi cô bạn để nhờ bố trí cho gặp cậu bé hôm trước thì sự xấu hổ lại làm cho cô không sao cất lên lời. May mà Loan có thừa sự nhạy cảm để hiểu cô bạn thân của mình. Cô ta mỉm cười chủ động hỏi Hà Anh là có cần cô gọi giúp cho Thắng không.