VN88 VN88

Vắng chồng phần 2

_ “chị mà uống vào 1 tí là say ngay không biết trờI đất gì cã, thôi em cứ uống đi” Hà Anh vờ từ chốI để cho thắng bé phảI năng nĩ hồI lâu nàng làm như cãm động “Chìu em chị nhắm 1 tí thôi nhé, nếu lở mà say em phảI chịu trách nhiệm đấy” Phong vui mừng đáp ngay “chiều nay thứ bảy chị không phảI đi làm nếu say chi cứ ngủ việc nhà và đón cu Minh em hứa sẻ làm thay cho chị” Hà Anh đưa ly rượu lên môi khẻ nhấp 1 ít nàng nhăn mặt hít hà lắc đầu lia lịa khiến cho Phong hoản “chị sao thế sao thế?” _ “không ngờ rượu này nặng thế cay xé cã mồm… nhưng sao bây giờ lạI thấy ngọt ngọt nợI cổ họng hay thật” qua câu nói của nàng Phong hào hứng “không sao đâu chi bọn con gái quê em chúng nó uống cã vò” được Phong khuyến khích trong lúc cùng ăn nàng ngụm tiếp 1 hơi nữa rồI cũng nhăn mặt hít hà rồI nàng vờ làm rơi cái thìa xuống gầm bàn nàng định vớI tay xuống lấy nhưng lúc nãy đã kéo ghế vào sát bàn nên không xoay ngườI được, định kéo ghế ra thì Phong vộI vàng nói “chị để em nhặt cho” trong lúc hắn kéo ghế ra chuẩn bị cuốI xuống thì Hà Anh đã nhanh chân kéo lê chiếc thìa vào ngay giửa 2 chân của nàng.

Chẳn cần nhìn xuống bàn Hà Anh cũng biết thừa Phong đang chết giửa hai chân của nàng, váy thì ngắn nàng thì lạI đang ngồI hơn nửa nàng đang bận 1 chiếc quần xìlip thật khêu gợI vờ như trở mình nàng dang rộng đôi chân thêm ra 1 ít lâu rồI khép lạI ngay; Phong cũng lò mò đứng dậy lúc này tất cã những gì đàn ông nhất đều hiện rỏ trên khuôn mắt dạI tình của hắn; hắn bưng ly rượu nốc cạn 1 hơi rồI rót ra thêm 1 ly khác Hà Anh nhủ thầm cá đã vào rọ. đến ly thứ sáu hắn mở lờI “ chị không uống nữa à, chị cứ uống đi có cần gì em giúp hết cho được mà” _ “chắc nhé” nói thế nàng nốc cạn 1 hơi rồI đưa tay bụm miện chạy vộI vào toalét nàng nôn ọe dử dội hắn đứng bên ngoài lúng túng chẳn biết phảI làm sao; nàng biết hắn chưa đủ đô để say nên không dám vào toalet cùng nàng, nàng phảI cố ngồI gục đầu thật lâu làm như say thật sự. bên ngoài Phong đứng ngồI không yên mãi thấy hơi lâu hắn mớI khẻ đẩy cửa toalet thấy nàng ngồI gục hắn lúc này hoản hốt thật sự “chị… chị … chị có sao không?” chẳng thấy tiếng trã lờI không e dè bước tớI choàn tay qua vai hắn sốc nàng dậy dìu ra ngoài.

VN88