Bác sĩ khẽ liếc nhìn em, ông mỉm cười lịch sự, nụ cười của bác sĩ trông dễ mến kỳ lạ, tự nhiên em có cảm tình ngay, nhất là thoạt nhìn thấy khuôn mặt, dáng dấp thanh nhã của ông trong cái áo trắng tinh rộng thùng thình mà ông đang khoác trên người, càng làm cho em thấy ông bác sĩ rất dễ yêu. Bác sĩ lật lật tờ giấy ban nãy tự tay em đã viết xuống những tiểu mục in sẵn, xong ông để tập hồ sơ mỏng đó xuống nệm, khẽ hất hàm ra dấu bảo cô y tá vén ngược tấm áo choàng rộng em đang mặc trên người ra để lộ nguyên vẹn hình hài của em. Cô y tá phụ trách việc này trong khi bác sĩ thản nhiên đứng đợi.
Em cảm thấy có một cảm giác lâng lâng nhẹ nhàng đang nổi dậy trong người khi bàn tay mềm mại của cô y tá vô tình chạm nhẹ vào da thịt của em. Bàn tay của cô ta ấm áp mềm mại chạm vào ngay cái âm hộ của em, những ngón ta thon nhỏ của cô y tá vuốt ve nhè nhẹ những sợi lông *** của em càng làm cho em thêm đê mê như người đang đi dần vào cơn mê tình ái chứ không phải là em đang nằm đó để đợi ông bác sĩ xét nghiệm lại tất cả thân thể, bộ phận bị hư khuyết trên người của em để ông ta giải phẫu, nắn nót lấy lại dáng vẻ xinh đẹp cho em như mới ngày nào. Em không ngờ cô y tá lại săn sóc một bệnh nhân như em một cách khác.
thường như vậy.