Thiệt tình là từ lúc chị Mân bị thằng mẹ rượt hảm hiếp,rồi chồng chết,chị cứ ngớ nga ngớ ngẫn,như người mất thần.Chuyện chị chẳng dám thố lộ với ai để hiểu mình.Người đời phần đông có bản tính độc ác dèm pha hay moi móc chuyện người khác để diễu cợt,dù chính mình cũng không ra gì. Đó là chuyện cái thằng mẹ rượt hiếp dâm chị nhưng làm chị …sướng mới là chết! Khi hắn vào kê súng vào thái dương ông chồng,chưa trói mà đã ngã lăn ra nền nhà.Hắn ra hiệu chị lên lầu.Chị như người trời trồng sai đâu làm đấy.Hắn đẩy chị xuống giường rồi tuột quần bú ***.Lúc đầu tâm thần chị hơ hãi,rồi cơn sướng bỗng dâng lên từ hạ bộ.
Khi hắn đứng dậy đẩy cái dương vật căng cứng vào hạ bộ của chị nắc như người lên cơn điên thì người chị như kẻ lên đồng…chị ú ớ một hồi thì hắn sướng ngất phồng mang phun khí rên hừ hừ…Lúc hắn bỏ đi mất thì chị chạy xuống lầu thấy chồng bất tỉnh nên gọi cảnh sát…Tới giờ chị cũng chẳng biết hắn là ai?hắn cũng chẳng lấy đồng cắc nào trong nhà…biệt tăm,cảnh sát cũng chẳng tìm ra.Nhà thương họ khám nghiệm chị,sau đó họ cho bác sĩ tâm lý đến giúp chị hồi phục.Sợ vẫn là sợ…nhưng chị biết chắc là hắn hơn chồng chị xa lắc xa lơ cái vụ trên giường.Thương chồng thương con,nhưng con Lan cô con gái, đang ở nội trú thì có biết gì chuyện cha mẹ.Lúc về thì mọi chuyện đã xong.Lo chon cất chồng xong thì dọn đi tiểu bang khác.
Con Lan ra trường lấy chồng sau đó,chị Mân đi làm cho một hãng ráp nối điện tử.Trong hãng có đủ mọi hạng người và nhiều quốc gia.Thấy chị có sắc nên rất nhiều đàn ông theo đuổi.