Chị lấy làm kinh hoàng vô cùng song vì không muốn em trai mình buồn, dẫu sao nó cũng xa vắng chị gần mười ngày qua cho nên chị làm thinh mặc dù rất đỗi mắc cỡ, ngại ngùng ; quả thật chị rất lấy làm khó hiểu vì sao thằng em chị lại có hành vi sàm sỡ với chị như thế, có lẽ nào đó lại là bản năng bẩm sinh không điều kiện của con người chăng? Tuy vậy nhưng khó có thể nào chị che giấu được cảm xúc lần đẩu tiên người con gái được tiếp xúc với con trai, chị phải thừa nhận rằng bản thân chị cũng cảm thấy hơi thinh thích khi bàn tay thằng em nhẹ lướt trên từng bộ phận nhạy cảm của chị ; phải nói là nó sờ đến đâu thì chị như là có vô số gai ốc mọc lên đến đấy. Hiện tại, nước bọt cứ liên tục rỉ ra nơi hai bên khóe miệng hai đứa nhưng không tài nào có thể nhểu xuống được vì chúng cứ nút mãi liếm lấy nhau đến mức độ gần như khô khốc cả khoang miệng ; bỗng chốc, không biết có phải do lỗi hai bàn tay thằng Đại hay không mà hai hột nút ốc nơi cổ và ngực chiếc áo đồ bộ vải bông màu xanh bông chấm trắng mà chị nó đang mặc lại bung hở ra một khoảng da thịt trắng hồng như trứng gà lột. Nó nhanh chóng rời môi xuống, úp mặt vào chổ hở hang ấy của chị mà hôn lấy hôn để, hít hà một cách thỏa thuê và phấn khích vô cùng khiến chị nó vừa quằn quại vừa run rẫy trong nỗi niềm sung sướng lẫn lộn với ngượng ngùng, tưng tức.
-Em…em…đừng…-Chị Nam thốt lên nấc nghẹn, hổn hển